Ở tuổi 68, Tiến sĩ Alan Phan vẫn còn rất hào hứng khi nói về tình yêu, thậm chí, cựu Chủ tịch của Quỹ đầu tư Viasa còn cho biết, mỗi lần ông thất tình, ông lại tìm thấy một cơ hội lớn để kinh doanh.
Trong suốt buổi nói chuyện kéo dài 2 giờ vào tối 31/5 với hàng trăm sinh viên Trường ĐH Kinh tế- ĐH Quốc gia, TS Alan Phan đã có khoảng hơn 50 lần nhắc đến những mối tình đã qua khi kể về những thành công và thất bại trong suốt 43 năm lăn lộn trên thương trường ở Mỹ và Trung Quốc.
Điều thú vị, đó là mỗi lần bị phụ nữ cho “leo cây” (theo cách nói của ông), là mỗi lần ông tìm thấy một cơ hội kiếm tiền lớn.
Câu chuyện đầu tiên là năm 1970, lúc đó ông còn trẻ và đang hẹn hò với một “cô đào”. TS Alan Phan kể: Có một lần, khi hẹn cô đào đến một quán cà phê ở Sài Gòn, ông ngồi chờ mãi, nhưng rốt cuộc cô đào đó đã không đến. Quá sốt ruột, ông ngồi nhìn quanh và thấy bên cạnh bàn mình ngồi có một người Mỹ đang loay hoay với tấm bản đồ Sài Gòn trên tay.
Chẳng có gì làm khi đang ngồi chờ người yêu, ông quay sang người Mỹ và hỏi: Anh cần tôi giúp gì không?. Người Mỹ nọ nói rằng, ngày mai, ông ta cần đến Sở Tài chính Sài Gòn để giải quyết công việc làm ăn. Alan Phan lúc đó nói rằng: Chuyện nhỏ, tôi sẽ giúp anh, bởi người đứng đầu Sở Tài chính là bạn của tôi. Và câu chuyện với người Mỹ đó đã giúp Alan Phan “giết” thời gian bên ly cà phê khi bị cô bạn gái cho "leo cây" phũ phàng.
TS Alan Phan (ôm hoa) trong buổi giao lưu với sinh viên Việt Nam tối 31/5. |
Dù buổi gặp đó cũng không giúp gì nhiều cho doanh nhân Mỹ này, nhưng sau đó, ông ta tìm đến với Alan Phan và nói: Anh có muốn làm việc cho tôi không?. Ông Alan Phan hỏi: “Liệu anh có thể trả lương nổi cho tôi không?”.
Tưởng là một câu hỏi khó cho doanh nhân kia, vì trong đầu Alan Phan nghĩ rằng “cùng lắm thì anh cũng chỉ trả cho tôi được khoảng 50 hoặc 60 USD, trong khi tôi đang sống một cuộc đời độc thân vui tính và tiền rủng rỉnh vì những khoản làm ăn nho nhỏ của mình”. Tuy nhiên, khá bất ngờ, doanh nhân người Mỹ nói: “Tôi trả anh mức lương 2.000 USD nhé, liệu có ổn không?”.
Ông Alan Phan kể, vào thời điểm năm 1970, một mức lương 2.000 USD, ông không thể thốt nên lời.
Alan Phan đùa rằng, cái lần thất tình đó tôi nhớ rất kỹ, vì nó đã mang lại cho tôi một cơ hội làm ăn lớn.
Khi có người hỏi đùa rằng, nếu hôm đó, cô đào kia đến như lời hẹn, ông không gặp doanh nhân người Mỹ, không trở thành một ông chủ giàu có và một vị tiến sĩ danh tiếng như hôm nay, thì ông sẽ trở thành người như thế nào?. Alan Phan dí dỏm: “Có thể, tôi sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng!”.
Câu chuyện thứ hai, TS Alan Phan chia sẻ, khi còn sống ở bên Mỹ, ông yêu một cô người bản xứ xinh đẹp và giỏi giang. Cũng từ ngày đó, ông làm việc ít lại, ngủ nhiều hơn và có xu hướng muốn tận hưởng cuộc sống. Ông nghĩ rằng cô gái kia đã chủ động đến thì không bao giờ chia tay ông trước, nhưng chính tính cách ỷ lại, lệ thuộc vào người khác đã khiến cô gái rời bỏ ông trong sự thất vọng.
Từ đó, ông nhận ra rằng, ỷ lại sẽ khiến mọi thứ dần quay lưng với mình, trong đó có thành công. Thế là ông lại lao vào công việc và liên tiếp mở những công ty lớn, làm ăn vươn ra tầm nước Mỹ.
Một lần nữa, khi ông có hẹn với một cô bạn gái sẽ đi nghỉ trên một chiếc du thuyền trong 10 ngày. Ông đã đến du thuyền trước và chờ cô gái, nhưng đến giờ xuất phát, rốt cuộc cô gái đó cũng không đến. 10 ngày trên du thuyền chỉ có những món ăn, mấy quyển sách và biển cả mênh mông. Alan Phan đã rất chán nản và để giết thời gian, ông buộc phải tìm đến mấy cuốn sách để giải khuây.
Thật không ngờ, những cuốn sách đó toàn là bí quyết làm ăn của các tỷ phú Mỹ và ông đã nghiền ngẫm chúng như kiểu vừa tìm thấy bảo bối vậy. Alan Phan nói đùa, nếu cô gái ấy đến đúng như lời hẹn, ông đã không đọc những cuốn sách kia. Và sau lần thất tình này, Alan Phan đã tìm thấy cơ hội làm ăn khi phát hiện ở thị trường Trung Quốc, công nghệ đang còn là một cái gì đó mới mẻ, xa lạ. Ông Alan đã trở thành doanh nhân đầu tiên đưa giáo dục từ xa qua mạng internet ở Trung Quốc.
Qua câu chuyện cuộc đời mình, TS Alan Phan nhắn nhủ với các bạn trẻ Việt Nam rằng, thất bại thực tế không phải là kẻ thù, mà người bạn để giúp ta thành công.
TS Alan Phan chỉ ra 3 kẻ thù lớn nhất đối với người Việt Nam đó là: Lười biếng, ỷ lại và bỏ cuộc. Ông nhận xét, giới trẻ Việt Nam còn lười, suốt ngày “cà phê, chém gió”, đó là cái lười về thời gian. Còn cái lười tệ hại hơn đó là lười về tư duy. Ông Alan Phan nói rằng, ông rất tâm đắc một câu nói của John Kennedy: “Hãy hỏi tại sao không, chứ đừng hỏi tại sao”. Phải có sự suy nghĩ, tư duy nằm ngoài khuôn khổ.
Theo Thúy Đăng/Dân Việt
Bình luận