
Chồng đòi ly hôn và để lại tài sản, tôi ôm túi vàng mà không biết mình sai ở đâu 0
Hóa ra túi vàng gửi chỗ mẹ chồng được lấy về không phải để đầu tư mà để đền bù cho tôi, chồng đã ngoại tình và muốn ly hôn, ngoài ô tô ra không lấy tài sản gì.

Hóa ra túi vàng gửi chỗ mẹ chồng được lấy về không phải để đầu tư mà để đền bù cho tôi, chồng đã ngoại tình và muốn ly hôn, ngoài ô tô ra không lấy tài sản gì.

7 năm yêu, tôi không tiếc đến đồng tiền cuối cùng để đáp ứng mọi nhu cầu của bạn gái, rồi nay bị cô ấy bỏ với lý do cha mẹ không chấp nhận chàng rể trắng tay.

Nhiều năm qua kể từ hồi còn đi học, tôi đã bị cha xem như cái máy ATM để báo nợ, rút tiền mỗi khi thua bạc; tôi không có tiền để sống vẫn ép đi vay để gửi về quê.

Tôi chấp nhận buông bỏ sĩ diện, đi ở rể để tiết kiệm 10 triệu đồng thuê nhà mỗi tháng, coi đây là lựa chọn đúng giúp mơ ước mua nhà riêng trở nên khả thi.

Hễ có lương, tôi lại gửi về nước nhờ mẹ giữ để mua nhà, sau 5 năm tôi trở về xin lại, mẹ nói không còn đồng nào, đã cho em trai và sắm sửa cho gia đình hết.

Tôi sốc khi vợ nói cả nhà cả cửa còn 70 triệu đồng, trong khi thu nhập hai đứa 60 triệu/tháng cô ấy giữ hết, giấc mơ mua căn hộ chung cư mini trả góp tan thành khói.

Tôi ở rể, trước đây đưa hết lương cho vợ, nhưng khi có con, mẹ vợ là người lo hết việc trong nhà nên bảo tôi chuyển thẳng toàn bộ thu nhập cho bà.

Sống trong nhà do mình bỏ tiền mua mà tôi chẳng có chút quyền riêng tư nào, mẹ chồng cứ bất thỉnh lình xuất hiện, săm soi phán xét đủ thứ, tự ý cho đồ đạc của tôi.

Tôi nghĩ đến chuyện chia tay vì bạn gái đã 30 tuổi vẫn miệt mài "đu idol" như các bé tuổi teen, tiêu sạch tiền để tham gia mọi cuộc concert, thậm chí còn vay nợ.

Chung cư mini cách âm rất kém, con tôi hay khóc đêm, dù tôi xin lỗi, tặng quà nhưng cô hàng xóm sát vách vẫn tức giận, trả thù bằng cách đêm khuya bật nhạc ầm ầm.
Chồng lấy lý do đất được chia là hương hoả nên con dâu không được cùng đứng tên, nhưng lại ép tôi góp xây nhà 1 tỷ đồng, đúng số tiền bố mẹ đẻ cho riêng khi cưới.

'Không có nhà đừng mong cưới', câu chốt của bố mẹ bạn gái khiến tôi đưa ra quyết định chia tay, vì nếu cố mua nhà để cưới vợ, cả cuộc đời tôi phải còng lưng trả nợ.

Tôi phải dựng màn kịch giả nghèo, vợ mới chịu tìm việc đi làm sau chục năm kết hôn, nhờ đó cũng bỏ hẳn kiểu tiêu tiền như rác và học cách cân đối chi tiêu.

Trong chuyến du lịch lãng mạn kỷ niệm 10 năm kết hôn, tôi phát hiện bí mật ngoại tình của vợ và giờ không biết nên đối mặt hay lảng tránh đi.

Gia đình bạn gái bảo nếu không đưa đủ số tiền thách cưới 500 triệu đồng thì tôi không xứng đáng, không đủ năng lực chăm sóc con gái họ nốt phần đời còn lại.

Ở tuổi U80, tôi muốn sang tên nhà cho con trai nhưng nó lạnh nhạt từ chối, bảo lúc nó khó khăn và cần nhất thì bố không cho, giờ cho cũng chẳng để làm gì.

Hơn 10 năm qua, hễ tôi để được khoản tiền nào là mẹ chồng “vay” sạch, luôn nói sẽ cho tôi ngôi nhà đang ở; gần đây mới tôi biết nhà đã được sang tên cho em chồng.

Thương em trai phải ở nhà thuê, tôi mấy lần bàn với vợ nhượng lại một trong 3 căn nhà mà vợ được thừa kế với giá hữu nghị, hoặc cho em ở, nhưng cô ấy ích kỷ từ chối.

Dù hướng dẫn kiểu gì, con vẫn viết xiêu vẹo, cứ như leo núi rồi lại trượt dốc khiến tôi tức nổ đầu, cổ rát buốt vì gào thét, giờ thì stress nặng, mất ngủ triền miên.

Tôi rất vô tư khi nhận ủy thác của cậu bạn thân du học, không ngờ ngày càng lún sâu vào cảm xúc sai trái; nhiều lần tôi viện cớ tránh gặp nhưng không đủ quyết tâm.

Tôi nhờ việc gì chồng cũng từ chối hoặc trì hoãn mãi, nhưng người yêu cũ thì hễ gọi là anh đi ngay, từ máy tính hỏng, xe chết máy đến mèo bị ốm cần mang đi khám.

Vợ chồng tôi sống ở nhà ngoại, kết hôn 3 năm vẫn chưa dám sinh con vì bố mẹ vợ cương quyết từ chối trông cháu, cũng không hỗ trợ tài chính.

Mới cưới 2 năm tôi đã chịu hết nổi, muốn ly hôn vì vợ luôn "phát rồ" vì những chuyện vặt, chẳng hạn tôi uống chai nước rồi quên vặn nắp là bị đay nghiến cả buổi.

Để gần vợ con, tôi từ chối lời mời công việc với mức lương trong mơ, hỗ trợ nhà vợ kinh doanh, lúc ly dị phải ra đi tay trắng vì nhà vợ bảo tôi chỉ là thằng ăn bám.

Mẹ tôi tốt vô cùng, tôi luôn nghĩ ai được ở cùng bà sẽ cảm thấy may mắn, vậy mà vợ tôi cứ một hai đòi ra ở riêng, cứ như sống chung với mẹ là điều gây uất ức lắm.

Người chồng chiều chuộng hiện nguyên hình thành kẻ nghiện kiểm soát đến mức độc hại, tôi vừa chăm con vừa kiếm tiền vừa lén lút đến gặp bác sỹ để điều trị tâm thần.

Tôi đau đớn phát hiện chồng lén đưa tiền giúp vợ cũ mua nhà dù cả gia đình tôi đang phải sống cùng nhà ngoại, chưa đủ khả năng mua căn hộ riêng.

Sau cưới, chúng tôi thống nhất chờ 3 năm mới sinh con; nhưng khi đến thời hạn đó, vợ nói muốn làm mẹ thì tôi lại nghĩ tới chuyện ly dị.

Mới quen vài tháng nhưng bạn gái của bố cư xử như nữ chủ nhân, còn ông bố 83 tuổi đang say tình của tôi đòi sang tên nhà cho "trà xanh" 68 tuổi này.

Thấy mọi người đua nhau "xuyên không" về quá khứ nhờ Google Maps, tôi cũng háo hức xem lại ngôi nhà cũ của mình, không ngờ thấy cảnh vợ hôn má người lạ trước cửa.

Mặc dù mẹ chồng có 15 triệu đồng mỗi tháng từ lương hưu và tiền cho thuê nhà nhưng bà vẫn đòi tôi đưa đều đặn 5 triệu đồng để trả nợ cờ bạc.

Buổi tối ở lại nhà bạn trai, tôi phát hiện anh dùng chatbot tán cùng lúc 7 cô gái, và tôi là một trong số đó; anh biện minh rằng đang thử nghiệm một công cụ AI.

Vợ tôi chỉ kiếm 8 - 10 triệu đồng/tháng, tôi thu nhập 70 triệu nhưng phải làm thêm "dập mặt", thế mà cô ấy suốt ngày trách tôi bỏ bê gia đình, bắt chia sẻ việc nhà.

Tôi không có cha kể từ khi 6 tuổi, và gần 35 năm sau khi bỏ rơi vợ con, bố tôi - bị liệt vì tai biến, sống một mình - nhờ người quen nhắn tôi đến chăm sóc.

Tôi lên chức bố ở tuổi 19, cuộc sống nhiều thiệt thòi vì bước vào hôn nhân quá sớm; đến khi trở thành ông ngoại ở tuổi 38, tôi lại càng hối hận vì thương con.

Suốt 15 năm, tôi lo toàn bộ việc phụng dưỡng cha mẹ già đau yếu, vậy mà lúc chia thừa kế thì chỉ nhận được phần bằng 3 chị lấy chồng xa, cả năm về thăm một hai lần.

Cả gia đình vui mừng vì cô bạn gái mà em trai đưa về ra mắt rất xinh xắn, ngoan ngoãn, chỉ có tôi biết cô ta từng làm "bé đường", nhưng chẳng dám nói ra.

Bạn trai nổi giận khi biết tôi bấm cả 2 nút trên bồn cầu nhà anh, xả hết 6 lít nước; tôi đã 34 tuổi rồi, có nên chấp nhận lấy một người keo kiệt như vậy?