(VTC News) - Nó đùa giỡn đến khi thân xác Son nhuốm màu máu, như một cục thịt đỏ, thì ngoạm ngang thân đi dọc triền núi.
Kỳ 7: "Thần hổ xám ở Thanh Hóa": Thiếu nữ Mường chết thảm
Như đã nói ở kỳ trước, khi thiếu nữ Đinh Thị Son, con gái ông Đinh Văn Riệc (Thành Yên, Thạch Thành, Thanh Hóa), cùng đám bạn vào rừng lấy củi, đã giáp mặt hổ xám khổng lồ. Trong khi mấy cô bạn tắm dưới suối, thì Son ngồi đợi dưới gốc cây Bồ Hòn.
Theo lời kể lại của những người sống sót, thì con hổ lượn đi lượn lại trước mặt Son chừng nửa phút, rồi nó mới nhe nanh, giương vuốt xông thẳng vào Son.
Điều lạ lùng là con hổ khổng lồ này không cắn chết Son ngay lập tức, mà nó chỉ ngoạm một cái vào lưng, rồi dùng móng vuốt xé toạc da thịt. Son khóc lóc thảm thiết, lồm cồm bò dậy, định thoát thân, con hổ lại xông đến chụp, cắn, xé, vờn.
Nó ngoạm vào thân cô gái tội nghiệp tung lên không trung, rồi phi thân chụp bằng hai chân trước, giống y như con mèo hành hạ con chuột đến tan xương bấy thịt trước khi ăn thịt. Nó đùa giỡn đến khi thân xác Son nhuốm màu máu, như một cục thịt đỏ, thì ngoạm ngang thân đi dọc triền núi.
Lúc con hổ đi khuất, mấy cô gái này mới mò mẫm dọc con suối tìm về làng. Khi về gần đến làng, thì gặp ông Đinh Văn Riệc cùng dân làng với súng ống, cung nỏ, kiếm mác đi vào rừng.
Thấy hổ gầm từ lúc còn sớm, nghĩ có chuyện chẳng lành, nên dân làng khua chiêng gõ trống để vào rừng săn hổ.
Biết tin con gái bị hổ ăn thịt, ông Riệc khóc rống lên, bắn một phát đạn lên trời tiễn đưa linh hồn con. Ông thề độc sẽ giết con hổ xám khổng lồ để trả thù cho con gái. Toàn bộ dân chúng bản Mường đều thể hiện mối căm thù, quyết tâm tiêu diệt con hổ xám này.
Nhóm người trong làng với vũ khí, súng ống rùng rùng kéo vào rừng, theo tiếng “à uồm” phát ra từ khe núi Làn Bạc. Mọi người đốt đuốc bùng bùng, đi sát bên nhau, lần dò vào rừng.
Đến chỗ cây Bồ Hòn thì mặt trời đã lặn sâu, trăng sớm treo đỉnh núi. Mảnh đất quanh gốc cây Bồ Hòn cỏ tướp đi. Những dấu chân khổng lồ của thần hổ xám vẫn còn rõ mồn một. Máu đỏ vương khắp nơi, nhuốm từng ngọn cỏ. Những mảnh quần áo, mảng tóc, mảng da vung vãi. Cảnh tượng thật đau lòng, thật kinh hoàng.
Mọi người đang lần dò dấu chân, dấu máu để đi tìm con hổ xám, bỗng tiếng “à uồm” trầm đục vang động rất lớn, sau đó là hàng loạt tiếng “à ưm” vang dậy từ trong rừng. Dàn âm thanh kinh hãi của bầy hổ khiến tất thảy mọi người đều dựng tóc gáy, cảm giác như mất hết sinh lực.
Ông Riệc liều mạng vác súng, dao chạy theo vết chân con hổ, thì bị mọi người giữ lại. Đêm tối, trong rừng, thần hổ xám gọi lâu la của chúng kéo đến rất đông, có lẽ đến cả trăm con, nên đoàn người bản Mường nếu đối đầu sẽ mất mạng. Dân bản cưỡng chế đưa ông Riệc trở về bản, đợi sớm mai sẽ đi tìm xác con gái ông.
Sớm hôm sau, ông Riệc cùng dân làng vào lại khe Làn Bạc. Từ cây Bồ Hòn, theo dấu chân hổ và vết máu đi về phía đền Vó Ấm, đến chỗ hòn đá khổng lồ bị lăn xuống, thì thấy xác cô gái Đinh Thị Son.
Nhiều người không dám nhìn xác thiếu nữ xấu số chỉ còn là đống thịt bầy nhầy. Con hổ đã ăn mất 2 chân, phanh xác ăn hết ruột, gan, ngoạm mất một mắt.
Người mường xứ Thành Yên đồn rằng, vì tổ tiên đã bắn mù mắt con hổ, nên nó mới trả thù khủng khiếp như vậy.
Theo phong tục của người Mường, những người chưa vợ, chưa chồng, lại chưa qua tuổi 18, thì chôn trong rừng. Cô gái tên Son bị hổ ăn thịt lúc 17 tuổi, chưa có chồng, xác be bét, nên mọi người đào hố chôn ngay bên hòn đá.
Như phần đầu phóng sự, trong tâm thức của người Mường, những con hổ đã ăn thịt trên 100 người, thì nó đã thành tinh và người Mường gọi nó là hổ thần.
Theo lời đồn, thần hổ thường có số lượng nốt đỏ trên tai ứng với số người mà nó ăn thịt và màu lông của nó xám hơn, mắt đỏ hơn, thân thể lực lưỡng hơn. Người Mường còn tin rằng nó sống lâu ngàn tuổi và có thể biến hóa khôn lường.
Nhiều người còn khẳng định rằng, khi trốn vào trong rừng, thần hổ biến thành một ông già. Vì nó bị chột mắt, nên ông già này cũng chột.
Xung quanh hổ thần, còn có một câu chuyện vừa kinh dị vừa lãng mạn, ấy mà ma trành. Ma trành chính là linh hồn những người bị thần hổ ăn thịt.
Những người bị hổ ăn thịt thường chết một cách tàn khốc, oan ức, nên linh hồn không siêu thoát được, cứ luẩn quẩn trong rừng, hoặc đi theo con hổ và bị nó sai khiến làm những việc nhũng nhiễu dân gian.
Còn tiếp...
Phạm Ngọc Dương
Kỳ 7: "Thần hổ xám ở Thanh Hóa": Thiếu nữ Mường chết thảm
Như đã nói ở kỳ trước, khi thiếu nữ Đinh Thị Son, con gái ông Đinh Văn Riệc (Thành Yên, Thạch Thành, Thanh Hóa), cùng đám bạn vào rừng lấy củi, đã giáp mặt hổ xám khổng lồ. Trong khi mấy cô bạn tắm dưới suối, thì Son ngồi đợi dưới gốc cây Bồ Hòn.
Theo lời kể lại của những người sống sót, thì con hổ lượn đi lượn lại trước mặt Son chừng nửa phút, rồi nó mới nhe nanh, giương vuốt xông thẳng vào Son.
Điều lạ lùng là con hổ khổng lồ này không cắn chết Son ngay lập tức, mà nó chỉ ngoạm một cái vào lưng, rồi dùng móng vuốt xé toạc da thịt. Son khóc lóc thảm thiết, lồm cồm bò dậy, định thoát thân, con hổ lại xông đến chụp, cắn, xé, vờn.
Hòn đá, nơi thiếu nữ Đinh Thị Son bị hổ ăn thịt |
Nó ngoạm vào thân cô gái tội nghiệp tung lên không trung, rồi phi thân chụp bằng hai chân trước, giống y như con mèo hành hạ con chuột đến tan xương bấy thịt trước khi ăn thịt. Nó đùa giỡn đến khi thân xác Son nhuốm màu máu, như một cục thịt đỏ, thì ngoạm ngang thân đi dọc triền núi.
Lúc con hổ đi khuất, mấy cô gái này mới mò mẫm dọc con suối tìm về làng. Khi về gần đến làng, thì gặp ông Đinh Văn Riệc cùng dân làng với súng ống, cung nỏ, kiếm mác đi vào rừng.
Thấy hổ gầm từ lúc còn sớm, nghĩ có chuyện chẳng lành, nên dân làng khua chiêng gõ trống để vào rừng săn hổ.
Biết tin con gái bị hổ ăn thịt, ông Riệc khóc rống lên, bắn một phát đạn lên trời tiễn đưa linh hồn con. Ông thề độc sẽ giết con hổ xám khổng lồ để trả thù cho con gái. Toàn bộ dân chúng bản Mường đều thể hiện mối căm thù, quyết tâm tiêu diệt con hổ xám này.
Nhóm người trong làng với vũ khí, súng ống rùng rùng kéo vào rừng, theo tiếng “à uồm” phát ra từ khe núi Làn Bạc. Mọi người đốt đuốc bùng bùng, đi sát bên nhau, lần dò vào rừng.
Đến chỗ cây Bồ Hòn thì mặt trời đã lặn sâu, trăng sớm treo đỉnh núi. Mảnh đất quanh gốc cây Bồ Hòn cỏ tướp đi. Những dấu chân khổng lồ của thần hổ xám vẫn còn rõ mồn một. Máu đỏ vương khắp nơi, nhuốm từng ngọn cỏ. Những mảnh quần áo, mảng tóc, mảng da vung vãi. Cảnh tượng thật đau lòng, thật kinh hoàng.
Mọi người đang lần dò dấu chân, dấu máu để đi tìm con hổ xám, bỗng tiếng “à uồm” trầm đục vang động rất lớn, sau đó là hàng loạt tiếng “à ưm” vang dậy từ trong rừng. Dàn âm thanh kinh hãi của bầy hổ khiến tất thảy mọi người đều dựng tóc gáy, cảm giác như mất hết sinh lực.
Ông Đinh Văn Trinh, con trai ông Riệc, em trai bà Son dẫn phóng viên vào nơi bà Son bị hổ vồ |
Ông Riệc liều mạng vác súng, dao chạy theo vết chân con hổ, thì bị mọi người giữ lại. Đêm tối, trong rừng, thần hổ xám gọi lâu la của chúng kéo đến rất đông, có lẽ đến cả trăm con, nên đoàn người bản Mường nếu đối đầu sẽ mất mạng. Dân bản cưỡng chế đưa ông Riệc trở về bản, đợi sớm mai sẽ đi tìm xác con gái ông.
Sớm hôm sau, ông Riệc cùng dân làng vào lại khe Làn Bạc. Từ cây Bồ Hòn, theo dấu chân hổ và vết máu đi về phía đền Vó Ấm, đến chỗ hòn đá khổng lồ bị lăn xuống, thì thấy xác cô gái Đinh Thị Son.
Nhiều người không dám nhìn xác thiếu nữ xấu số chỉ còn là đống thịt bầy nhầy. Con hổ đã ăn mất 2 chân, phanh xác ăn hết ruột, gan, ngoạm mất một mắt.
Người mường xứ Thành Yên đồn rằng, vì tổ tiên đã bắn mù mắt con hổ, nên nó mới trả thù khủng khiếp như vậy.
Theo phong tục của người Mường, những người chưa vợ, chưa chồng, lại chưa qua tuổi 18, thì chôn trong rừng. Cô gái tên Son bị hổ ăn thịt lúc 17 tuổi, chưa có chồng, xác be bét, nên mọi người đào hố chôn ngay bên hòn đá.
Ông Trinh thả bẫy bắt nòng nọc ở suối Vó Ấm |
Như phần đầu phóng sự, trong tâm thức của người Mường, những con hổ đã ăn thịt trên 100 người, thì nó đã thành tinh và người Mường gọi nó là hổ thần.
Theo lời đồn, thần hổ thường có số lượng nốt đỏ trên tai ứng với số người mà nó ăn thịt và màu lông của nó xám hơn, mắt đỏ hơn, thân thể lực lưỡng hơn. Người Mường còn tin rằng nó sống lâu ngàn tuổi và có thể biến hóa khôn lường.
Nhiều người còn khẳng định rằng, khi trốn vào trong rừng, thần hổ biến thành một ông già. Vì nó bị chột mắt, nên ông già này cũng chột.
Xung quanh hổ thần, còn có một câu chuyện vừa kinh dị vừa lãng mạn, ấy mà ma trành. Ma trành chính là linh hồn những người bị thần hổ ăn thịt.
Những người bị hổ ăn thịt thường chết một cách tàn khốc, oan ức, nên linh hồn không siêu thoát được, cứ luẩn quẩn trong rừng, hoặc đi theo con hổ và bị nó sai khiến làm những việc nhũng nhiễu dân gian.
Còn tiếp...
Phạm Ngọc Dương
Bình luận