Bệnh viện trả về... vẫn sống
Những ngày lang thang ở Hà Giang, tìm hiểu về thảo dược và những bài thuốc bí truyền của đồng bào, tôi thường được nghe kể rất nhiều chuyện, về những bệnh nhân viêm gan, xơ gan cổ trướng, bụng to như cái rổ, bị bệnh viện trả về, được cứu sống bởi những thầy lang người Dao, với những cây cỏ trong rừng.
Bác sĩ Nguyễn Thị Đức, Chủ tịch Hội đông y Hà Giang bảo: “Quả thực, người Dao không chỉ ở Hà Giang, mà ở khắp miền Bắc, đều sở hữu những cây thuốc chữa bệnh gan rất độc đáo. Thậm chí, có người chẳng bốc thuốc bao giờ, biết người bị xơ gan chờ chết, mà họ vào rừng lấy mấy cây thuốc tươi về nấu cho uống, cũng khỏi bệnh. Trong mỗi bản làng người Dao, đều có những thầy lang rất giỏi trị bệnh về gan”.
Ở thôn Thanh Sơn (thị trấn Việt Quang, Hà Giang), nhắc đến Phàn Giào Vạng, người Tày, sinh năm 1980, ai cũng biết, bởi anh này từng bị bệnh viện trả về chờ chết, nhưng rồi bỗng nhiên khỏe mạnh như thường, thoát khỏi vòng tay tử thần một cách ngoạn mục. Phàn Giào Vạng dáng người mảnh khảnh, nhưng rất khỏe. Hàng ngày, vẫn lên nương làm việc, vác bao ngô nặng 60kg leo phăm phăm trên núi. Nhìn Vạng, không ai nghĩ, chỉ mới năm ngoái thôi, anh đã suýt vào quan tài.
Vạng kể: “Em vốn bị viêm gan B, nhưng em có đi khám bao giờ đâu mà biết. Ở bản em, ai chẳng uống rượu. Nhưng em thì cứ ngày ba bữa, mỗi bữa ít nhất phải một chai, chứ nhạt mồm nhạt miệng không ăn được. Thế rồi, một ngày, tự dưng người mệt mỏi, chán ăn, nhìn thấy rượu lại sợ. Thời gian sau thì gầy rộc đi, nhưng bụng thì trướng phình lên, mắt vàng khè. Lúc em nằm liệt một chỗ, thì gia đình mới đưa đi viện. Bác sĩ bảo, bị viêm gan B, uống nhiều rượu quá thành xơ gan cổ trướng giai đoạn cuối. Bệnh viện bảo không chữa được, gia đình lại không có tiền, nên đưa em về chờ chết. Không ngờ, uống mấy thứ lá lẩu, em lại sống được”.
Theo Phàn Giào Vạng, đợt đó, khi nằm chờ chết, nhiều người đến hỏi thăm, thậm chí bàn việc tang ma, thì có một người bên vợ xuống thăm. Chị này nhà ở xã Xuân Minh, tít gần đỉnh Chiêu Lầu Thi của dãy Tây Côn Lĩnh, nơi người Dao Đỏ sinh sống. Chị này bảo, trong xã có nhiều người bị xơ gan cổ trướng, với viêm gan, thậm chí nặng đến nỗi bệnh viện trả về, vẫn sống được, là bởi được những thầy cúng người Dao hái cho những cây thuốc trong rừng.
Nghe lời kể, gia đình anh Vạng đã tìm lên xã Xuân Minh, nhờ đồng bào Dao hái thuốc. Hầu hết người Dao lớn tuổi ở núi Chiêu Lầu Thi đều biết đến những cây thuốc gan. Họ vào rừng săn tìm cây thuốc, không kịp chế biến, đem luôn cây lá tươi xuống để gia đình Vạng sắc nước đổ vào miệng anh. Thuốc lá dễ uống, nên mỗi ngày Vạng uống hết 4 ca thuốc lá, tính ra phải đến 4 lít nước thuốc. Uống xong một lúc thì đi tiểu liên tục. Nước tiểu lúc đầu vàng khè, sau một tuần thì chuyển sang màu đỏ sủi bọt như kiểu rót bia và thấy bụng xẹp dần.
Khoảng 1 tháng sau, thì nước tiểu màu trắng, trong vắt. Lúc đó, bụng đã tóp đi. Vạng khỏe mạnh như trước khi bị bệnh. Cẩn thận, Vạng uống tiếp 2 tháng nữa, tổng cộng là 3 tháng. Hiện tại, sức khỏe của anh còn tốt hơn trước khi bị bệnh. Anh ăn khỏe, làm khỏe, thậm chí uống rượu còn khỏe hơn cả trước đây. Nhiều hôm vui miệng, uống cả lít rượu không say. Hôm đến bệnh viện kiểm tra lại, bác sĩ bệnh viện huyện Quang Bình kinh ngạc, không tin nổi là Vạng không những còn sống, mà lại khỏe mạnh như bình thường.
Đại dịch viêm gan
Theo chỉ dẫn của người dân, tôi tìm về xã Tân Trịnh, thuộc huyện Quang Bình (Hà Giang), tìm gặp ông Hoàng Văn Canh, người cũng từng sống lại nhờ những cây thuốc kỳ diệu của người Dao.
Nhà ông Canh ở giữa một thung lũng, bốn bề núi rừng bủa vây. Dáng người mảnh khảnh, nhưng ông rất khỏe. Hỏi về những cây thuốc của người Dao, ông Canh cho biết: “Người Dao có những cây thuốc kỳ diệu với người bị bệnh về gan như viêm gan, xơ gan cổ trướng. Bản thân tôi là ví dụ, đã được những cây rễ trong rừng cứu khỏi tử thần. Tôi còn giới thiệu cho không biết bao nhiêu người thoát khỏi căn bệnh này”.
Theo lời ông Canh, cách nay gần 20 năm, ông bị xơ gan cổ trướng giai đoạn cuối, đi nhiều nơi chữa trị, nhưng bệnh viện trả về để gia đình lo hậu sự, vì tây y không chữa nổi nữa. Về nhà, ai mách cây cỏ gì, gia đình đều sắc cho uống. Bệnh không thuyên giảm, nhưng cứ lay lắt không chết. Cơ thể gầy tong teo, da vàng khè như trát bột nghệ. Của cải trong nhà đội nón ra đi hết.
Thế rồi, một người đã mách cho gia đình ông Canh bài thuốc của người Dao Đỏ. Một thầy cúng kiêm thầy thuốc người Dao đã cắt thuốc cho ông, lại yêu cầu ông ăn kiêng rất nhiều thứ trong quá trình uống thuốc, như thịt trâu, thịt chó, cá mè... Không ngờ, chỉ uống chưa đầy một tháng, thần may mắn đã đến với ông Canh. Và chỉ sau 2 tháng uống thuốc, ông đã khỏi hẳn bệnh.
Việc thoát chết một cách thần kỳ của ông Canh, gây xôn xao dư luận thời bấy giờ. Có lẽ, dễ đến mấy chục người bị bệnh về gan thoát chết, khi được ông Canh giới thiệu bài thuốc của người Dao Đỏ ở dãy Tây Côn Lĩnh.
Chị Nguyễn Thị Thơm, ở xã Tân Bắc, người Tày, cũng rơi vào đúng cảnh ngộ như ông Canh, cũng bị viêm gan B, rồi dẫn đến xơ gan cổ trướng, cũng bị bệnh viện trả về, được ông Canh chỉ dẫn, nên chỉ dùng thuốc có 2 tháng mà khỏi bệnh.
Có thời điểm, cách đây chục năm, cả xã nơi ông Canh ở rộ lên căn bệnh viêm gan A. Sắc mặt ai nấy đều vàng khè. Người ta đồn rằng, do ăn nhiều đường hóa học từ Trung Quốc khiến hỏng hết lá gan, người thì bảo do “ma ám”. Thế nhưng, chỉ cần cắt mấy liều thuốc gan của người Dao mà hết bệnh. Chị Hoàng Thị Nhiêu, Phó trạm Y tế xã Tân Trịnh cho biết: “Đúng là có thời kỳ khắp xã rất nhiều người mắc bệnh lạ, người ngợm cứ vàng ệch. Đi xét nghiệm, thì toàn bị viêm gan A, như kiểu có dịch. Người dân chỉ dùng thuốc Nam của người Dao, thế mà khỏi bệnh, hết cả dịch”.
Những thảo dược quý cần bảo tồn
Đi xe máy, rồi cuốc bộ cả buổi, tôi mới gặp được ông Phượng Quầy Phú, ở một bản xa thuộc xã Xuân Minh, chân đỉnh Chiêu Lầu Thi cao 2.400m, nơi toàn người Dao Đỏ sinh sống. Ông Phú nguyên Chủ tịch UBND xã, hiện là Chủ tịch Hội người Cao tuổi cho biết: “Hầu hết người Dao ở đây đều biết về cây thuốc trị các bệnh về gan. Người dân trong xã uống rượu nhiều, nên không tránh khỏi các bệnh về gan, tuy nhiên, do có thuốc, nên không ai lo lắng cả. Nếu bị viêm gan, hay xơ gan cổ trướng, thì chỉ cắt vài tháng thuốc là khỏi. Tuy nhiên, cây thuốc ngày càng hiếm, vì người Trung Quốc thu mua cạn kiệt, mà không có sự bảo tồn gì cả”.
Cũng theo ông Phú, ở ngay thôn Lan Can, cách trung tâm xã 1 tiếng đi bộ, chị Triệu Mùi Ghến cũng vừa thoát chết chỉ nhờ cây lá trong rừng. Mấy tháng trước, chị Ghến 45 tuổi, bụng sưng to, chuyển xuống bệnh viện tỉnh, bác sĩ bảo xơ gan giai đoạn cuối, nên trả về chờ chết. Hôm chuyển từ bệnh viện tỉnh về trạm y tế, thì chị Ghến ngất xỉu, mãi mới tỉnh. Ông Phú cùng mấy thầy thuốc người Dao chia nhau đi rừng tìm cây thuốc, rồi sắc nước, đổ vào miệng chị Ghến. Uống thuốc vào thì chị tỉnh lại. Uống 2 tháng, tưởng khỏi, nên dừng thuốc, bệnh lại tái phát. Chị Ghến uống tiếp 1 tháng nữa, gọi là cắt bệnh, thế là khỏi đến giờ. Mấy tháng nay, chị Ghến đi nương, đi ruộng, khỏe như bình thường.
Trao đổi về bài thuốc đặc biệt trị bệnh viêm gan, xơ gan của người Dao, lương y Nguyễn Quý Thanh (giám đốc Trung tâm phát triển y học cổ truyền Việt Thanh) cho biết: “Người Dao không chỉ ở Hà Giang, mà khắp miền Bắc đều cực giỏi về các cây thuốc chữa bệnh Gan. Người Dao Sơn Đầu thì ai cũng biết thuốc trị bệnh gan. Họ uống rượu rất khỏe và không mang nỗi lo bị xơ gan, ung thư gan, vì họ có thuốc quý. Các bản làng người Dao đều lưu giữ bài thuốc mà các cụ chép lại trong các sách cổ. Đời nọ, nối tiếp đời kia, họ cứ lấy những cây thuốc bí truyền đó sử dụng, chữa bệnh rất hiệu quả”.
Lương y Nguyễn Quý Thanh đã có 20 năm sống với người Dao, và nghiên cứu rất kỹ những cây thuốc trị bệnh viêm gan, xơ gan của người Dao nhiều năm nay. Lương y Thanh và các bác sĩ của trung tâm đã thử nghiệm trên cả ngàn bệnh nhân, và nhận thấy rất nhiều bệnh nhân đã hết virus viêm gan khi uống thảo dược của họ. Đến trên 90% bệnh nhân xơ gan giai đoạn 1 và 2 khỏi bệnh. Bệnh nhân xơ gan giai đoạn cuối, bụng trướng to, bệnh viện không cứu nổi nữa, thì tỷ lệ khỏi thấp hơn, được vài chục phần trăm, tuy nhiên, cũng là cực kỳ xuất sắc. Ngoài chữa viêm gan, xơ gan, thì những bệnh nhân bị men gan cao, mỡ gan, mỡ máu, thậm chí nấc không ngừng cả tuần, dùng thuốc này cũng rất hiệu quả. Kể cả người không bị bệnh, dùng thay nước hàng ngày để phòng bệnh, bảo vệ lá gan, cũng rất tốt, không có tác dụng phụ nào.
Theo lương y Thanh, người Dao có khoảng 30 cây thuốc chữa gan, trong đó những cây thuốc quý nhất mà họ hay sử dụng chữa viêm gan, xơ gan, gồm: nọ vèng tèng, cây 5 lá, dây lá gan, dây rắn, châu chỉa pông, chuống gan... Lương y Nguyễn Quý Thanh đã nghiên cứu tất cả những cây thuốc trị gan của người Dao, lựa chọn những thảo dược tốt nhất và thử chiết xuất dạng viên, dạng cao lỏng, nhưng hiệu quả không cao bằng sắc thô như thuốc Nam cổ truyền. Vậy nên, người mắc bệnh buộc phải kiên trì sắc thuốc hàng ngày để uống.
Lương y Thanh cho biết: “Người Dao vốn có nguồn gốc từ Trung Quốc, vì chiến tranh loạn lạc mà di cư sang Việt Nam. Trong quá trình di cư, họ mang theo tri thức rất quý về cây thuốc. Những cây thuốc rất quý này chưa được nghiên cứu, nhưng đã và đang bị người Trung Quốc thu mua tận diệt. Nếu không có chính sách bảo tồn, phát triển những thảo dược quý, và bài thuốc của người Dao, để mai một thì rất đáng tiếc. Tôi và các lương y của Trung tâm phát triển y học cổ truyền Việt Thanh, đã nghiên cứu nhiều năm nay, nhằm bảo tồn bài thuốc của người Dao, nhưng vướng nhiều thứ, nên còn chưa làm được như mong muốn”.
Sau khi VTC News đăng tải bài viết này, có rất nhiều độc giả gọi điện, xin số điện thoại của lương y Thanh. Tòa soạn xin cung cấp số điện thoại, để độc giả tiện liên lạc: 0976614619 - 0901705599
Phong Bình
Bình luận