Chúng ta đang nói về Mkhitaryan, Rashford và Martial. Ba cầu thủ này cho tới nay đều hoặc là chưa được Mourinho dùng nhiều (Mkhitaryan, Rashford), hoặc là chơi chưa tốt (Martial). Và với cả ba, Mourinho đều áp dụng một chính sách chúng ta gọi nôm na là “vừa đấm, vừa xoa”. Lúc thì ông tỏ ra cứng rắn, lúc ông lại mềm mỏng với họ.
Với Mkhitaryan, Mourinho nói: “tôi không vội vàng để Mkhitaryan đá thường xuyên chỉ để chứng minh rằng tôi mua cậu ấy về đây là chính xác. Henrikh rất xuất sắc. Chắc chắn cậu ấy sẽ chơi hay. Nhưng giờ vẫn chưa phải lúc thích hợp để cậu ấy chơi thường xuyên”.
Khi nói thế, Mourinho vừa “vỗ về” tiền vệ người Armenia, gieo vào lòng Mkhitaryan hy vọng là ông có niềm tin ở anh. Mặt khác, Mourinho vẫn “giam” Mkhitaryan trên ghế dự bị khá nhiều, vừa để anh có thêm thời gian hòa nhập lối chơi, vừa để anh hun đúc khát vọng.
Đến một lúc nào đó, đừng ngạc nhiên nếu ông bắt đầu dùng anh thường xuyên như một quân bài chủ lực. Và khi ấy, chúng ta có thể tin Mkhitaryan sẽ tỏa sáng.
Với Martial, anh đã chơi không tốt những trận vừa qua. Mourinho một mặt “cảnh cáo” chân sút của tuyển Pháp là anh không được để chuyện riêng tư ảnh hưởng tới tâm trí mình, dẫn đến mất tập trung. Mặt khác, Mourinho lại bảo vệ tiền đạo trẻ: “Cậu ấy không có thời gian chuẩn bị trước mùa giải. Anthony tập trung cùng đội bóng chỉ sớm hơn Pogba mà thôi. Cậu ấy cần thêm thời gian để trở lại. Tôi tin Martial sẽ chơi tốt vì cậu ấy tài năng”.
Marcus ghi bàn không có nghĩa cậu ấy chắc chắn sẽ đá chính từ nay trở đi.
Mourinho
Với Marcus Rashford, Mourinho cũng áp dụng chiến thuật “vừa đấm, vừa xoa” như với Martial. Biết tâm lý sốt ruột của tiền đạo trẻ khi Ibrahimovic được đá chính còn mình thì phải dự bị, Mourinho lập tức mở cánh cửa hy vọng: “Marcus là trung phong số 2 của tôi.
Chúng tôi sẽ không mua thêm tiền đạo. Cậu ấy chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội đá chính ở đội 1. Mới 18 tuổi mà chơi được như cậu ấy thật đáng kinh ngạc”.
Nhưng ngay sau khi “vỗ về” Rashford như thế và dù tiền đạo 18 tuổi đã ghi bàn thắng quyết định giúp chính Mourinho và Man United thắng Hull City 1-0 ở vòng 3 Premier League, HLV người Bồ Đào Nha lại bảo: “Marcus ghi bàn không có nghĩa cậu ấy chắc chắn sẽ đá chính từ nay trở đi. Tôi không thể đảm bảo cho cậu ta một suất đá chính. Cơ hội sẽ đến nhưng tôi không thể nói chắc 100%”.
Những gì Mourinho nói rất vừa “liều lượng”. Nó vừa đủ tích cực để Rashford hy vọng vào tươi lai tươi sáng ở Old Trafford. Vừa đủ nghiêm khắc để anh không ảo tưởng và tự mãn về tài năng và tầm quan trọng của mình. Rashford hiểu là anh có cơ hội ở đây nhưng với điều kiện anh phải luôn sẵn sàng và nhẫn nại.
Đấy, Mourinho đã “răn đe” và khích lệ 3 ngôi sao của United như thế. Có cứng, có mềm. Có đấm, có xoa. Đó chỉ là một ví dụ về nghệ thuật dùng người tài giỏi của ông.
Bình luận