Màn hủy diệt Leeds United ở trận ra quân không phải minh chứng cho thực lực ghê gớm của Manchester United. Mùa trước, Quỷ đỏ từng thắng đối thủ cũng với cách biệt 4 bàn ở Old Trafford (6-2).
4 năm trước, nửa đỏ thành Manchester cũng khởi đầu mùa giải bằng một chiến thắng 4 bàn, nhưng kết thúc mùa giải với 18 điểm kém nhà vô địch Manchester City. Rõ ràng, khởi đầu mạnh mẽ không đảm bảo cho cái kết viên mãn. "Man Utd phải chơi tốt cả 38 vòng mới hy vọng vô địch", HLV Ole Solskjaer lý giải.
Kết quả mang đến sự phấn khích, còn niềm tin chỉ được hình thành từ lối chơi. Tối qua, Man Utd có cả hai yếu tố này.
Sân khấu của Bruno và Pogba
Bruno và Pogba đã có một trong những trận đấu hay nhất sự nghiệp. Bruno ghi dấu ấn với 3 bàn thắng, 2 trong số đó được ghi bằng chân không thuận và cả 3 xuất phát từ những tình huống chạy chỗ khôn ngoan.
Pogba còn ấn tượng hơn với 4 đường kiến tạo, 3 trong số này là những pha chọc khe xé toang hàng thủ của Leeds, bàn còn lại là pha căng ngang như đặt bằng chân trái cho Fred ghi bàn chỉ sau một cái liếc mắt. Điều đó có nghĩa Bruno và Pogba không chỉ có số lượng, mà còn sở hữu chất lượng ở những bàn thắng.
Cả hai có trận đấu vượt tầm đẳng cấp của Leeds. Khi có hai cầu thủ như thế cùng thăng hoa trong đội hình, Man Utd không thể không thắng.
Bruno đã bỏ lại kỳ EURO 2020 buồn bã cùng Bồ Đào Nha. Trở lại Man Utd, cựu tiền vệ Sporting Lisbon như "cá gặp nước". Đá ở vị trí tiền vệ kiến thiết, đóng vai trò di chuyển rộng để tạo điểm kết nối trong lối chơi, nhưng ở trận này, Bruno thường xuyên được tạo điều kiện tiếp cận cầu môn Leeds.
Vắng trung phong cắm Edinson Cavani, còn Marcus Rashford và Anthony Martial đều ngồi ngoài, nhiệm vụ ghi bàn được san sẻ giữa Bruno và Mason Greenwood.
Tuy nhiên, khác với những tiền đạo thường xuyên có mặt trong vòng cấm để càn lướt, rình rập kiểu Cavani hay có lối đá dốc bóng từ biên vào trung lộ như Rashford, Martial, Bruno lựa chọn cách chơi khác.
Anh thường xuất phát thấp ở những pha triển khai bóng của Man Utd, trước khi quan sát chuyển động của đồng đội và sự xê dịch của hàng thủ đối phương, rồi lựa chọn thời điểm tấn công vào khoảng trống.
Trong bàn mở tỷ số, Bruno lúc đầu xuất phát ở vùng không gian giữa tiền vệ và trung vệ Leeds. Khi bóng rời chân Shaw đang trên đường tìm tới Pogba, Bruno lập tức bứt tốc bỏ lại tiền vệ đối phương phía sau, rồi có mặt đúng lúc ở khe của hai trung vệ để đón pha bấm bóng điệu nghệ của đồng đội trước khi ghi bàn.
Bruno không chờ đợi khoảng trống, mà nhìn thấy tình huống khi nó còn chưa kịp diễn ra (trước thời điểm Pogba bấm bóng). Khả năng xâm nhập và cảm quan không gian trong bàn mở tỷ số chỉ là một trong rất nhiều tình huống Bruno tận dụng thành công trong 2 năm qua.
Ở bàn thứ hai và thứ ba, số 18 của Man Utd đều di chuyển khôn khéo ra sau lưng hàng thủ Man Utd rồi dứt điểm gọn gàng. Nhờ khả năng đọc tình huống tốt, Bruno luôn tự chọn vị trí thuận lợi cho những pha xử lý tiếp theo. Việc của đồng đội là chuyền quả bóng thật chuẩn đến vị trí định sẵn, và thật hoàn hảo khi người chuyền là Pogba.
Tiền vệ người Pháp đi vào lịch sử khi trở thành cầu thủ thứ bảy có 4 kiến tạo trong một trận đấu, nhưng giá trị của Pogba còn nằm ở đẳng cấp của những đường chuyền.
Pha bấm bóng một chạm vừa nhịp di chuyển đến từng milimet cho Bruno mở tỷ số, cú chọc khe chuẩn nhịp di chuyển của Greenwood hay đường căng ngang đúng tầm cho Fred ghi bàn... là những đường chuyền kết hợp nhãn quan và kỹ thuật siêu đẳng của một tiền vệ kiến thiết. Đây là đẳng cấp, chứ không phải cảm hứng nhất thời.
Vấn đề của Pogba từ trước đến nay là thái độ thi đấu cùng khả năng hỗ trợ phòng ngự. Yếu tố thứ nhất được cải thiện khi Pogba có người đá cặp đẳng cấp và ăn ý như Bruno, còn yếu tố thứ hai được vá lấp nhờ chiến thuật.
Để Bruno và Pogba chuyên tâm tấn công, Man Utd cần một tiền vệ trụ đẳng cấp và hai trung vệ biết bọc lót, giữ cự ly. Raphael Varane đã đến để giải quyết vấn đề này.
Hình bóng ứng viên vô địch
Cùng thắng Leeds với cách biệt 4 bàn nhưng Man Utd hiện tại khác lượt đi mùa trước ở chỗ: Quỷ đỏ có nhịp điệu và toan tính rõ ràng trong lối đá tấn công.
Nếu trận thắng 6-2 đến từ phút "bốc đồng" của hàng tấn công, được cộng hưởng bởi Leeds vỡ trận quá sớm sau cú đúp trong 3 phút của Scott McTominay (tình huống đẩy trận đấu ra ngoài toan tính của HLV Marcelo Bielsa), chiến thắng tối qua ở Old Trafford thuyết phục hơn nhiều.
Leeds đã dựng khối phòng ngự tương đối tốt, thậm chí ghi bàn gỡ hòa đầu hiệp 2, nhưng Man Utd vẫn vượt lên và chiến thắng. Cả 5 bàn thắng đều là thành quả của những pha phối hợp chuẩn xác, được tính toán kỹ lưỡng về người chuyền, người sút đến thời điểm tăng tốc.
Quỷ đỏ quần thảo đối thủ trong 16 phút (52 đến 68), và bàn nâng tỷ số lên 2-1 được ghi chỉ 3 phút sau bàn gỡ hòa của Luke Ayling, tức thời điểm Leeds đang hưng phấn nhất. Quỷ đỏ bình tĩnh tổ chức lối chơi trước áp lực của đối thủ, điều thường thấy ở một nhà vô địch.
Man Utd thắng tới 10 trận mùa trước ở Ngoại hạng Anh ở thế dẫn bàn. Đấy là thống kê gây tranh cãi. Một mặt, nó cho thấy Man Utd bản lĩnh và kiên cường, luôn thi đấu đến phút chót.
Mặc khác, một CLB luôn để đối thủ dẫn trước, phải chơi ở thế rượt đuổi có phải đội mạnh thực sự? Trong toan tính của HLV, đâu ai muốn đội nhà thủng lưới rồi mới chịu đá bao giờ?
Nhưng Man Utd ở trận Leeds mang hình ảnh khác: Chủ động cả về tốc độ, cường độ, hiệu quả mà cũng đẹp mắt. Nên nhớ, đội chủ sân Old Trafford đã ghi 5 bàn thắng khi Rashford, Cavani còn chưa ra sân. Trong tay áo, HLV Solskjaer còn nguyên quân bài Jadon Sancho đang chờ ngày bùng nổ.
Man Utd là ứng viên vô địch hàng đầu. Đó là sự thật không thể chối cãi.
Bình luận