Kỳ thi vào lớp 10 năm học 2020-2021 kết thúc ở nhiều địa phương trên cả nước. Bên cạnh niềm hân hoan, hạnh phúc của thí sinh khi đỗ vào ngôi trường mơ ước thì cũng không ít học sinh hụt hẫng, hoang mang khi nghe tin trượt cấp 3.
Cô Trần Thị Kim Hạnh, Hiệu phó trường Tiểu học Hùng Vương (TP Đà Nẵng) đã viết bức tâm thư gửi con trai vừa trượt lớp 10. Trong thư, cô bày tỏ sự đồng cảm, niềm mong mỏi về cuộc sống bình an, không gánh nặng về điểm số hay giấy khen, thành tích với con trai mình.
Nguyên văn lá thư cô Hạnh viết cho con trai:
“Con trai à,
Mẹ con mình đã chọn trường tốp dưới vừa với sức con, nhưng năm nay, trường có mức điểm chuẩn vượt lên trên một số trường và con đã không vào được. Cú ngã này khiến con đau khổ rất nhiều, nhưng cũng giúp con suy nghĩ nhiều hơn về bản thân. Con thôi dằn vặt bản thân, oán trách người khác và bắt đầu bình tĩnh đối diện với sự thật.
Mẹ và ba, tất nhiên là có buồn, tuy nhiên, cả hai đều có chung suy nghĩ, cú ngã này là cần thiết và có ý nghĩa với con. Nếu con cứ thẳng tiến vào lớp 10, thì 3 năm THPT tiếp theo của con rất có khả năng sẽ tiếp tục ở trạng thái "lơ tơ mơ" như 4 năm THCS.
Cú ngã này khiến con phải giật mình, tỉnh ngộ. 4 năm qua, con dễ dàng thỏa hiệp với những ham muốn của bản thân thì giờ đây con muốn xóa hết đi những dấu vết của sự ham chơi ấy trong kí ức con.
Bốn năm qua, con không chiến thắng được sự rủ rê của bạn bè thì giờ đây con đã biết cái tai hại của sự kết giao ấy. 4 năm qua, con vẫn chưa vượt qua được chứng sợ học do cú sốc tiền lớp 1 thì giờ đây con có quyết tâm hơn cho việc học.
Mới qua 3 ngày kể từ khi có kết quả, con đã lớn lên rất nhiều trong nhận thức.
Mẹ biết con vẫn còn buồn, vẫn còn nhiều vướng mắc bên trong nên khi được hỏi về ý nghĩa của sự cố này, con chưa hề có sự thoải mái. Mẹ sẽ giúp con nhìn ra được ý nghĩa, lợi ích của việc này và dễ dàng chia sẻ nó với người khác. Chỉ khi đó, con mới có tâm thế sẵn sàng đối diện với nó, chấp nhận nó và chọn con đường đi cho mình một cách dễ dàng và dễ chịu, để mai sau, khi nhìn lại, con thấy tự hào vì con đã không bị trôi tuột đi theo nỗi buồn và sự chán nản của thời khắc ấy. Con mạnh mẽ đối đầu và tiếp tục hành trình của mình.
Giờ điều khó khăn nhất với con là cái nhìn của bạn bè, người thân với kết quả của con. Nhưng con à, đó cũng chỉ có thể là sự tưởng tượng của con mà thôi. Còn nếu có thì người ta có thể không hiểu về quá trình của con, với những trải nghiệm đầu đời không hề tốt đẹp về việc học khiến con phải sợ hãi chuyện học đến thế nào thì việc người ta đánh giá con trên kết quả này có gì đáng quan tâm.
Người ngoài có thể nghĩ ngợi này kia, nhưng bên con có cha mẹ, có chị, những người luôn đồng hành cùng con những năm tháng qua thì bây giờ vẫn như vậy thôi. Gia đình mình vẫn vui vẻ, bình an sau kết quả đó. Ba vẫn chở con đi dạo mỗi tối. Mẹ vẫn cùng con nhìn lại vấn đề và tiếp tục tính con đường đi tiếp sao cho phù hợp nhất với con. Chưa bao giờ ba mẹ lại thống nhất với nhau về giáo dục như cách nhìn nhận vấn đề của con hiện nay.
Con trai à,
Nếu đậu lớp 10, con chỉ có 1 con đường. Còn giờ đây, con có 3 con đường để lựa chọn: Học trung tâm giáo dục thường xuyên, học cao đẳng nghề hoặc là ôn tập để thi lại năm sau. Cái đích đến cuối cùng của con người, không phải là đã học trường nào hay kết quả học tập ra sao mà là trở thành một con người có ích và biết cách sống hạnh phúc, bình an. Muốn vậy, con phải có khả năng đối đầu với thất bại, có ý chí và nghị lực vượt qua khó khăn, biết ơn những trở ngại cuộc sống đem lại cho mình để mình trưởng thành.
Đó cũng là lý do vì sao, mẹ không gò ép con vào khuôn khổ trong việc học hành vì mẹ hiểu, để con vượt qua được chứng sợ học, nhất định không bằng con đường gò ép mà phải để con tự trả giá, tự nhận ra giá trị của việc học thì con mới có thể tự nguyện học tập.
Mẹ không thể đánh đổi sự bình an của con để lấy kết quả học tập tốt hơn bởi mẹ hiểu, cái đi theo con người suốt cả cuộc đời không phải là giấy khen, điểm số trong học bạ mà là những trải nghiệm trong đời. Nhiều trẻ em mất sự kết nối với cha mẹ vì những áp lực và kì vọng ấy. Đó thật sự là thiệt thòi lớn nhất của một con người. Mẹ chỉ là một người mẹ bình thường và với mong ước về con cũng giản dị, bình thường vậy thôi.
Bình an con trai nhé! Bình an đối diện vấn đề để có sự lựa chọn sáng suốt, phù hợp nhất với con. Mẹ có thể không giúp con học tốt hơn nhưng mẹ có thể giúp con trở nên bình an hơn khi gặp khó khăn. Hãy tin ở mẹ.
Yêu con”.
Bức thư chạm đến trái tim của cộng đồng mạng không chỉ bởi những tâm sự từ đáy lòng của một người mẹ yêu thương con hết mực mà còn ngưỡng mộ tâm thế của một phó hiệu trưởng, không ngại ngùng khi chia sẻ về việc con mình thi trượt lớp 10.
Chia sẻ với VTC News, chị Hạnh cho biết, hằng ngày hai mẹ con vẫn trò chuyện với nhau thường xuyên. Chị cảm nhận qua ánh mắt, vẻ mặt để biết được con đang gặp phải vấn đề gì. Chị bắt đầu gợi chuyện và con chia sẻ những thứ con muốn.
“Qua bức thư, tôi mong con thoát gánh nặng trong lòng, bình tĩnh ứng phó với tình huống. Một phần, tôi cũng mong bố mẹ khác ở hoàn cảnh tương tự có thêm góc nhìn khác giúp họ và đứa trẻ bình an hơn, chấp nhận được vấn đề và sáng suốt lựa chọn con đường đi phù hợp”, chị Hạnh nói.
Ngay phía dưới bài chia sẻ của cô giáo Hạnh, nhiều phụ huynh thừa nhận họ cũng có con trượt nhưng không đủ cam đảm kể ra với mọi người.
Tài khoản L.T.H.M bình luận: “Em rất phục chị vì có lẽ chị là người duy nhất nói lên được điều mà không phải bất cứ người mẹ nào dám kể. Các bạn đều khoe con mình đậu trường như mong ước... như em đây cháu chỉ đậu nguyện vọng 2, em không dám kể trên Facebook.
Em viết đây với lòng phục chị thật sự. Với một người mẹ như chị thì con trai chị sẽ là cậu bé tốt, nhân hậu. Em vẫn nói với con, đường đời không có học cái này sẽ học cái khác, nếu con không đậu cấp 3 con vẫn có hướng đi khác, cuộc sống vẫn tiếp tục, không phải không đậu cấp 3 là con mất tất cả”.
Facebooker N.L.V viết: “Em thật may mắn khi có được một gia đình đều rất hiểu tâm lý và luôn đồng hành cùng, đặc biệt khi vấp ngã. Nếu không đi được đường thẳng thì mình đi đường vòng. Đích đến và thành công của cuộc đời mỗi người là khi được là chính mình, hạnh phúc với những gì mình vượt qua được”.
Bình luận