Ngày 1/4/2010, bà Irene Adkins mở cửa nhà để gặp Terry Spriggs, khi đó 73 tuổi, người đã lần theo dấu vết để tìm được người chị lưu lạc của mình.
Gần một thế kỉ trước, năm 1932, cặp vợ chồng William và Kate Spriggs đã bỏ rơi Irene và 3 đứa trẻ khác của họ trên một ngôi nhà lưu động bên vệ đường.
Khi đó bà Irene mới 10 tháng tuổi, cùng với 3 anh chị em còn lại, tất cả đã được đưa vào chăm sóc và sinh sống ở Barnados.
Đây là một tổ chức từ thiện chuyên nuôi dưỡng các trẻ em mồ côi, lưu lạc của Anh ra đời từ năm 1866 bởi Tiến sĩ Thomas John Barnardo.
Sau đó, bà Irene đã được gia đình nhận nuôi và kể từ đó bà không bao giờ biết rằng mình có những người anh chị em.
Khi ở tuổi vị thành niên bà chuyển đến sống ở Oxfordshire, đây cũng là nơi bà đã kết hôn với một thợ cơ khí có tên Gordon Adkins mới qua đời vào năm 2010 ở tuổi 83.
Sau khi bỏ rơi 4 đứa trẻ, cặp vợ chồng William và Kate Spriggs đã có thêm 3 người con nữa, trong đó có ông Terry.
Cả gia đình sau đó đã chuyển về sống ở Northamptonshire. Terry kể lại, khi 14 tuổi ông đã được cha mẹ kể về một người chị tên là Irene tuy nhiên ông đã không có cơ hội để tìm hiểu về tung tích của bà.
Trải qua nhiều thập kỉ tìm kiếm trong vô vọng, cuối cùng ông Terry đã bỏ cuộc. Thế nhưng, cháu gái của ông là Sylvia Waters khi đó 59 tuổi đã quyết định lần theo dấu vết của Irene khi nhìn thấy tên của bà trong lúc lập gia phả dòng họ.
Sylvia đã lục lại các hồ sơ trong kho lưu trữ của Barnados và tìm kiếm thêm dựa trên những thông tin mà ông Terry cung cấp.
Bà Irene và người em trai Terry gặp lại nhau sau 78 năm xa cách |
Ông Terry xúc động kể lại: “Tôi không biết điều gì đang chờ mình khi quyết định gõ cửa nhà Irene. Liệu bà có biết tôi là đứa em trai lưu lạc gần 80 năm của bà hay không rồi bà sẽ phản ứng như thế nào khi biết được sự thật này. Tôi phân vân, liệu Irene có phải chị mình hay không, nhưng cuộc sống quá ngắn ngủi và tôi quyết định sẽ gặp bà”.
Tất cả mọi suy nghĩ của Terry đều biến mất khi ông giáp mặt với bà Irene, cảm xúc duy nhất khi đó của ông là chợt nhận ra mình còn có một gia đình khác.
Hai chị em đã ôm chầm lấy nhau, Terry đã hôn Irene và bắt đầu những cuộc trò chuyện tưởng như không bao giờ hồi kết.
Những câu chuyện về gia đình được chia sẻ và Terry cho biết bà Irene đã phải rất cố gắng để theo được lời kể của ông.
Theo những thông tin mà Terry có được, tất cả những anh chị em của họ đã qua đời trong khi đó bà Irene vẫn còn đang để tang chồng.
Terry nghĩ rằng, có lẽ số phận đã cho họ gặp nhau để ông có thể giúp bà vượt qua được nỗi đau khi mới mất đi người chồng mà đáng ra chỉ vài tháng nữa họ sẽ tổ chức đám cưới kim cương sau 60 năm chung sống.
Hai người đã thường xuyên gặp gỡ và tâm sự với nhau, những câu chuyện đôi khi rất bình thường nhưng lại có rất nhiều ý nghĩa với những người đã ngoài 70 như Irene và Terry.
Cả hai đều không thể tin được ở tuổi đó họ còn nhận được người thân và có thêm một gia đình mới. Irene tâm sự rằng bà đã rất ‘choáng váng’ khi một người em trai bà không hề biết trong gần 80 năm bỗng dưng xuất hiện ngay trước của nhà.
Irene kể lại: “Điều đó thật tuyệt vời. Tôi tin Terry chính là em trai của mình ngay sau khi ông nói về câu chuyện của mình, về quá trình tìm kiếm tôi. Trước đây, tôi đã luôn tự hỏi mình làm sao để tìm được những thành viên khác của gia đình và điều gì sẽ xảy ra khi chúng tôi gặp nhau”.
Bà cũng cho biết, các con của bà đã từng cố gắng để tìm những người thân bị lưu lạc của mẹ nhưng chưa bao giờ thành công.
Đại gia đình vui vẻ bên nhau trong ngày gặp lại |
Irene kể lại: “Tôi chỉ thực sự biết mình là con nuôi vào năm 11 tuổi. Một ngày tôi trở về nhà sau giờ học và nghe nói có một bức thư dành cho mình được gửi đi bởi cha đẻ”. Đó là lần đầu tiên bà nhận ra người đã nuôi nấng mình trong hơn 10 năm qua không phải là cha mẹ đẻ.
Lúc đó, Irene cho biết bà đã nghĩ rằng cú shock đó sẽ khiến bà thay đổi cách nhìn nhận về mọi điều, kể cả những sự việc đã xảy ra trong quá khứ.
Bà đã từng có ý định đi tìm cha mẹ đẻ của mình nhưng với độ tuổi đó, Irene không thể làm được điều đó.
Thêm nữa, vào thời điểm đó, các phương tiện thông tin vô cùng hạn chế, máy tính và internet chưa xuất hiện vì thế một đứa trẻ chẳng thể làm gì ngoài suy nghĩ.
Nhưng may mắn thay, khi đã ở tuổi gần đất xa trời, 2 chị em đã tìm được nhau. Cả hai cùng khẳng định: “Đây là một cuộc gặp gỡ tuyệt vời và từ đó chúng tôi đã biết được mình có rất nhiều điểm chung”.
Terry và Irene phát hiện ra hai người đã có những kì nghỉ ở cùng một địa điểm nào đó của nước Anh. Thậm chí họ đã từng đi chung trên một con đường, vượt qua nhau nhưng không hề nhận ra người đối diện lại chính là chị em của của mình.
Tính đến năm 2010, bà Irene là mẹ của 6 người con, có 11 người cháu và đã có đến 13 chắt. Trong khi đó ông Terry có 6 người con, 12 đứa cháu nhưng mới chỉ có duy nhất 1 đứa chắt duy nhất.
Tùng Đinh
Bình luận