HLV Ole Solskjaer đã lường trước khó khăn khi Manchester United phải đá với Copenhagen bằng thể thức mới. Nếu cách chơi hai lượt đi - về trước đây giúp các đội trải đều sức lực và rộng đường tính toán, thì việc phải phân tài cao thấp bằng một trận duy nhất khiến cả MU và Copenhagen phải dốc toàn lực trong 90 phút.
Với các đội cửa dưới, "so găng" một lần duy nhất mang đến nhiều lợi thế. Bằng chứng là Copenhagen chỉ cần tập trung phòng ngự trong một trận để chờ chiến thắng, thay vì hai trận. Hiểu được lợi thế đó, nhà vô địch Đan Mạch đã chơi rất tập trung và sung mãn.
Đối diện với bức tường màu trắng dựng trước khung thành của thủ môn Karl-Johan Johnsson, MU chỉ có nhiều nhất hai giờ đồng hồ để khoan phá. Quỷ đỏ ghi tới 18 bàn trong 7 trận cuối ở Ngoại hạng Anh, nhưng mặt trận cúp hoàn toàn khác.
Từng ấy khó khăn đẩy MU vào thế phải căng mình chiến đấu, và những giọt mồ hôi của Bruno Fernandes, Marcus Rashford, Anthony Martial, Mason Greenwood, Paul Pogba,... đã được đền đáp bằng chiến thắng. Pha lập công duy nhất của Bruno ở hiệp phụ là đủ để Quỷ đỏ đi tiếp, trong trận đấu họ sút tới 30 lần.
Nhưng nhìn đội hình chính của MU phải "cày" đến hết trận, Bruno gục xuống vì căng cơ ngay khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, HLV Solskjaer khó hài lòng.
27 ngày qua, Bruno đã chơi tới 560 phút liên tục, tương đương hơn 6 giờ đồng hồ rải sau 6 trận. 4 trong số đó, tiền vệ người Bồ Đào Nha chơi đủ 90 phút. Từ khi trở lại sau dịch COVID-19, Bruno có tới 8 trận phải thi đấu trọn vẹn, không được nghỉ sớm.
Không phủ nhận dấu ấn của Bruno trong lối chơi MU, nhưng cũng giống Greenwood, Rashford, Martial hay Pogba, cầu thủ càng quan trọng, Solskjaer càng có lý do phụ thuộc. Có thời điểm, ông thầy người Na Uy giữ nguyên đội hình xuất phát suốt 4, 5 trận liên tiếp.
Không ai thay đổi công thức chiến thắng, nhưng việc để các trụ cột đá liên tục sau quãng nghỉ dài ở 3 đấu trường (Ngoại hạng Anh, Europa League, FA Cup) cho thấy Solskjaer vừa quá cẩn trọng, bản thân ông cũng không có nhiều phương án dự phòng. Việc dốc sức ở mọi sân chơi tiềm ẩn rủi ro lớn cho những cầu thủ thường xuyên xuất trận.
Cuối hiệp 2 trận gặp Copenhagen, Rashford lộ rõ dấu hiệu kiệt sức. Dù Odion Ighalo tích cực khởi động ngoài đường biên, Solskjaer cũng không thay người. 5 lần thay đổi nhân sự của Solskjaer đã tố cáo chênh lệch giữa đội hình chính và dự bị của MU, như chính Solskjaer thừa nhận.
Phút 70, ông rút Eric Bailly và Fred ra nghỉ, tung Victor Lindelof và Nemanja Matic vào sân. Bailly thực chất là cầu thủ dự bị, còn Fred vẫn thay phiên đá chính với Matic. Đầu hiệp phụ, Solskjaer thay Greenwood bằng Juan Mata. Đây là thay đổi người mang tính đột biến duy nhất. Còn lại, Rashford phải "cắn răng" đá đến phút 113, còn Martial chỉ rời sân khi MU cần bảo toàn tỷ số.
Khi Quỷ đỏ bế tắc suốt hai hiệp chính, Solskjaer hầu như không có thay đổi. Chiến lược gia người Na Uy được cựu trợ lý Meulensteen của Sir Alex Ferguson đánh giá là giỏi đọc trận đấu, song với lực lượng hạn chế, ông không thể làm gì khác. Băng ghế dự bị nghèo nàn có thể là "gót Achilles" của MU, bởi cả hai đối thủ trước mắt đều mạnh hơn Copenhagen rất nhiều.
Wolverhampton quá hiểu MU, chỉ thua 1 trong 7 lần gặp gỡ lần nhất, trong khi Sevilla từng "hất cẳng" Quỷ đỏ khỏi Champions League 2017/2018. Solskjaer cần nhiều cầu thủ giỏi để xoay tua, chống lại mật độ thi đấu cường độ cao và tránh bị bắt bài. Nhưng với Fosu-Mensah, Ighalo hay Jesse Lingard ngồi dự bị, Solskjaer có thể tung ai vào sân?
Ông sẽ phải chờ đợi Bruno, Martial hay Rashford căng mình chiến đấu, dù những trụ cột đã rất mỏi mệt. Solskjaer đã có mùa giải thành công, bất chấp MU có vô địch Europa League hay không, nhưng ông cần những nguyên liệu tốt hơn để chinh phục những thử thách mới.
Bình luận