• Zalo

Tâm tình: Học đại học xong cuối cùng về quê bán chè và cái kết sau 2 năm

Tản mạnThứ Năm, 06/01/2022 21:00:00 +07:00Google News

Hồi mới về quê cũng khá là ngại với lời ra tiếng vào của hàng xóm và bà con, nhưng mình vẫn mặc kệ.

Mình 25 tuổi, học xong đại học thì mình ở lại thành phố đi làm văn phòng. Sau 3 năm, mình chán nản vì mức lương bèo bọt, cộng với môi trường cạnh tranh khiến mình cảm thấy mệt mỏi, không hợp. 

Trong một lần tâm sự với người bạn cùng tuổi ở quê, mình chợt nảy ra ý tưởng khá táo bạo. Người bạn đó ngày xưa thi rớt đại học, ở nhà tiếp quản nghề bếp của bố, giờ cũng mở được quán cơm gà khá nổi tiếng ở khu đó rồi. 

Sau một thời gian đắn đo và được người bạn này khích lệ, mình quyết định xin nghỉ làm về tự mở quán chè vì mẹ mình có tài nấu chè khá ngon. Lúc đấy mình chỉ nghĩ đơn giản là mở một quán chè tại nhà, mẹ nấu, bố phụ giúp bán. 

Tâm tình: Học đại học xong cuối cùng về quê bán chè và cái kết sau 2 năm  - 1

(Ảnh minh họa)

Ban đầu kinh doanh cũng khó khăn lắm. Mình không có kinh nghiệm, cả nhà cũng chưa từng kinh doanh nên tính chi phí thế nào mà cứ lỗ mãi, cộng thêm việc khá vắng khách nữa. Thời gian đầu, bố mẹ cũng hay gây gổ với nhau mãi vì chuyện buôn bán của mình. Mẹ thì ủng hộ việc mình về quê mở quán, còn bố thì vẫn thích mình làm việc trên thành phố, ổn định và bõ công 4 năm đi học.  

Nhưng rồi mọi thứ dần thuận lợi hơn. Người bạn mà mình nhắc đến ban nãy đã giúp đỡ mình khá nhiều cũng như giới thiệu khách hàng đến quán. Thu nhập 5 triệu, 10 triệu rồi cứ thế tăng dần. Bố mẹ cũng không cần phụ bán nữa vì giờ mình đã đủ khả năng thuê nhân viên.

Đặc biệt, mình đã có được một khoản tiết kiệm kha khá và sửa sang được nhà cửa cho bố mẹ sau 2 năm - điều mà mình nghĩ nếu còn đi làm nhân viên trên thành phố thì chắc còn lâu mình mới làm được. 

Tâm tình: Học đại học xong cuối cùng về quê bán chè và cái kết sau 2 năm  - 2

(Ảnh minh họa)

Nhiều người bạn đại học lâu lâu nhắn tin trên mạng hay trêu bảo sao học 4 năm đại học mà giờ về bán chè. Nhưng mình thấy có sao đâu, mình còn có tiền cho bố mẹ dưỡng già, lo được cho bản thân, sắm được nhiều thứ cho gia đình, được ở gần bố mẹ. Chẳng qua là nghe đến nghề bán chè thì nó không hào nhoáng và sang chảnh như chức trưởng phòng, phó phòng này kia thôi. 

Mặc kệ người ngoài nói gì, mình cảm thấy miễn mình hạnh phúc với những gì mình hiện có là được. Không làm ông này bà nọ cũng chẳng sao, miễn mang tiền về cho bố mẹ, những đồng tiền trong sạch là được.

Cersei(Tổng hợp)
Bình luận
vtcnews.vn