Một trong những điều kỳ dị trong đêm Hà Thành đó chính là những nàng làm nghề nhạy cảm bị câm...
Hà Nội về đêm luôn là một thế giới khác. Một thế giới có nhiều điều thú vị nhưng cũng có những điều kỳ dị khó tưởng tượng.
Khó phân biệt thật giả
Đêm hè, cái oi nồng của một ngày nắng gắt vẫn chưa dịu hẳn dù đã giữa đêm. Gần 1h sáng, những chiếc xe vội vã lao vút trên đường vắng, dưới chân cầu vượt Nguyễn Chí Thanh. Một cô gái đang đứng ngóng những ai... đi chậm trên đường.
Khi thấy xe của chúng tôi đang chầm chậm bon về phía mình, cô gái lập tức "bắn tình" bằng những cử chỉ mời gọi. Tấp xe sát cô gái, tôi hỏi lớn: "Chơi không em?".
Mắt cô gái ngay lập tức như sáng hẳn lên, vừa nhìn chúng tôi vừa gật đầu lia lịa. Tuy nhiên, không như những ả cave khác, cô gái đưa tay lên tai, miệng của mình chỉ chỉ và lắc đầu, sau đó là hàng loạt các động tác khua chân múa tay để ra hiệu rằng mình bị… câm.
Từ lâu, chúng tôi đã nghe khá nhiều về "cave câm" đặc dị của Hà thành, nhưng lần này mới được trực tiếp gặp. "Đi hai người thì bao nhiêu em?". Tôi hỏi khá lớn. Cô gái đưa tay chỉ tôi và người bạn đi cùng, ý hỏi có phải khách là chúng tôi hay không.
Tôi gật đầu, cô gái huơ tay ra hiệu giá 600 nghìn đồng, kèm theo đó là một loạt cử chỉ kỳ lạ. "Tiền phòng thì thế nào?". Cô chỉ tay về mình và liên tục gật đầu. Thấy hơi đắt, anh bạn tôi nói to, "300 ngàn hai người nhé...!". Cô gái ngay lập tức biểu lộ không đồng tình và buột miệng: "Không được!!!". Hai chúng tôi phì cười vì gặp phải cave giả câm, liền lượn xe phi tiếp trên đường vắng.
Lâu nay, dọc đường Bạch Đằng, khu vực gần bệnh viện Hữu Nghị, sự hiện hữu của một số cô cave có biểu hiện bị câm đã thu hút khá nhiều sự hiếu kỳ của các dân chơi. Cũng theo một số người bán nước đêm, các loại "bướm đêm" xuất hiện trước cổng bệnh viện ngay từ khi chập tối đến gần sáng.
Qua ánh đèn vàng vọt, ánh đèn đường mờ ảo, cái bóng dật dờ của mấy cô cave thậm thụt bên gốc cây mờ mờ ảo ảo. Theo lời kể của cánh xe ôm trước cổng bệnh viện, ở khu vực này có gái mại dâm đảm bảo im lặng tuyệt đối, khiến khách làng chơi tránh được những sự nhòm ngó của người ngoài.
Mặc dù biết trong khu phố đêm này có nhưng cô cave câm đặc dị nhưng để phân biệt được bọn họ câm hay không thì chỉ có… trời mới biết.
Đó là lời khẳng định chắc nịch của anh xe ôm đang ngái ngủ trước cổng bệnh viện về cave câm trong khu vực. Gái mại dâm cũng rất thính "mùi" công an nên chỉ cần ai đó lượn đi lượn lại là lập tức bị nhận mặt và các cô gái sẽ nhanh chóng lủi vào những con phố gần đó.
Bán dâm đắt hàng khi giả câm điếc, ngây ngô!?
Theo một chiến sỹ cảnh sát hình sự CATP Hà Nội cho biết, các đối tượng hành nghề mại dâm giả câm điếc và câm điếc thường tập trung ở khu vực trước cổng bệnh viện Hữu Nghị. Các đối tượng này thường được bọn lưu manh "chăn dắt", dạy cho các chiêu trò để làm khó lực lượng chức năng khi bị truy quét.
Có một số trường hợp, các đối tượng giả danh câm điếc khi bị bắt quả tang đang mua bán dâm còn đi "mượn" cả con của người khác để tìm cách chạy tội hoặc khi bị phát hiện giả vờ câm lại chuyển sang khai man địa chỉ, tên tuổi...
Có những ả bị bắt khi đang ngáo đá. Nhiều người trong số họ bị nhiễm HIV và sẵn sàng gieo bệnh cho những kẻ thèm "của lạ".
Trong một góc khuất, một khách làng chơi khá cao tuổi, ăn mặc tuềnh toàng tiếp cận các cô gái. Gã khách này cố tình hỏi lớn để giao dịch giá cả của cuộc mây mưa. Ả cave áo đỏ với phấn son loè loẹt chỉ gật lắc, khua chân múa tay, dùng ngôn ngữ đặc biệt để giao dịch bằng... ký hiệu.
Gã khách làng chơi cũng gật gật, lắc lắc ngã giá. Cuộc giao dịch đã không thành công khi cô gái liên tục lắc đầu và bỏ đi. Cô gái lại nép mình trong gốc cây xà cừ lớn và hướng ra ngoài đường. Nhận định có thể cô gái này là cave câm, chúng tôi áp sát tiếp cận.
Cũng như gã khách trước, chúng tôi tảng lờ như không biết ả bị câm và cố tình hỏi lớn. Ả cave ra vẻ khó chịu nhưng cũng gật đầu và giao dịch.
Ả rút trong túi xách ra chiếc điện thoại không có sim và nhắn tin trên đó với nội dung: "Anh có đi thì 200.000 đồng một lần. Em trả tiền phòng".
Sau khi thỏa thuận, cô nàng mại dâm câm lầm lũi bước đi, dẫn đường đưa khách sang một nhà nghỉ phía bên kia con đường. Trên suốt đoạn đường, chúng tôi cố gắng dùng đủ mọi cách để kiểm tra xem cô gái có câm thật hay không nhưng cô gái chỉ im lặng.
Bước vào nơi cô gái gọi là "nhà nghỉ" là một căn trọ cấp 4 tồi tàn. Trong cái nóng của đêm, căn phòng bốc mùi khăm khẳm khiến tôi buồn nôn. Tôi đưa mắt hỏi cô gái: ""Làm" ở đây à?".
Cô gái gật gật đầu. Tôi bảo: "Chỗ này bẩn, xong việc chắc chết luôn, em kiếm chỗ nào sạch sẽ chút đi". Cô gái lắc đầu ra hiệu không được. Tôi vùng vằng bỏ ra.
Lách người qua lối đi, tôi thoát khỏi dãy trọ cấp 4 mái tôn xi măng. Trong lúc tôi vừa bước ra, đằng sau là tiếng chửi của ả câm điếc giả: "*** cái loại sĩ đểu, đã đi chơi cave còn vừa đòi rẻ vừa đòi sang. *** sao hôm nay mình đen thế nhỉ…".
Sau những ngày tìm hiểu thông tin từ các quán nước đêm, cánh xe ôm, chúng tôi được biết trong khu vực này cũng có một vài ả câm thật, nhưng những ả này đi khách khá hạn chế và thỉnh thoảng mới xuất hiện.
Mỗi ả có một hoàn cảnh khác nhau nên mới đến với thế giới "bướm đêm vỉa hè" đầy nhơ nhớp. Thế nhưng các cô gái giả câm điếc cũng không hiếm, có điều những trường hợp này thường chỉ giả vờ được một lúc, nếu khách không đi lập tức chửi đổng.
Đặc biệt, trong đám mại dâm câm điếc có những mại dâm giả vờ bị câm điếc để làm hàng hoặc để trốn tránh lực lượng chức năng. Đây là "tuyệt chiêu" của những gái mại dâm, vừa để trốn tránh bị công an tóm, vừa để lập lờ "đánh lận con đen", đỡ phải mỏi mồm kỳ kèo với khách làng chơi.
Những ả giả câm hay lượn lờ tại khu vực này chủ yếu thuộc loại "đặc sản" không đâu có và đều là "hàng thải" từ các quán karaoke, massage tứ xứ nay đã hết "đát", hầu hết đều nghiện hút, hoặc đã dính HIV.
"Mấy đứa này toàn bị mấy thằng đầu gấu chăn dắt. Chúng nó phải cày khuya để trả nợ". Người đàn bà trong quán nước giải thích khi chúng tôi thắc mắc về "bướm đêm".
"Họ làm gì mà chúng nó nợ nần nhiều thế nhỉ?", tôi thắc mắc. "Chúng cờ bạc, lô đề suốt ngày, đêm cày, ngày đốt thì cả đống tiền cũng hết. Có một vài đứa biết tiết kiệm thì cũng có tý vốn để về quê…
Hôm nào không có khách hoặc gặp trời mưa thì coi như các ả chỉ còn nước hút thuốc vặt và… chửi đổng".
» Đau lòng nhìn bé gái mắc bệnh thừa lưỡi
» Đau lòng, đi bơi bị cá sấu ăn thịt
» Đau lòng cảnh mẹ nhặt xác động vật cho con ăn
Theo Tinmoi
Hà Nội về đêm luôn là một thế giới khác. Một thế giới có nhiều điều thú vị nhưng cũng có những điều kỳ dị khó tưởng tượng.
Đêm hè, cái oi nồng của một ngày nắng gắt vẫn chưa dịu hẳn dù đã giữa đêm. Gần 1h sáng, những chiếc xe vội vã lao vút trên đường vắng, dưới chân cầu vượt Nguyễn Chí Thanh. Một cô gái đang đứng ngóng những ai... đi chậm trên đường.
Khi thấy xe của chúng tôi đang chầm chậm bon về phía mình, cô gái lập tức "bắn tình" bằng những cử chỉ mời gọi. Tấp xe sát cô gái, tôi hỏi lớn: "Chơi không em?".
Mắt cô gái ngay lập tức như sáng hẳn lên, vừa nhìn chúng tôi vừa gật đầu lia lịa. Tuy nhiên, không như những ả cave khác, cô gái đưa tay lên tai, miệng của mình chỉ chỉ và lắc đầu, sau đó là hàng loạt các động tác khua chân múa tay để ra hiệu rằng mình bị… câm.
Từ lâu, chúng tôi đã nghe khá nhiều về "cave câm" đặc dị của Hà thành, nhưng lần này mới được trực tiếp gặp. "Đi hai người thì bao nhiêu em?". Tôi hỏi khá lớn. Cô gái đưa tay chỉ tôi và người bạn đi cùng, ý hỏi có phải khách là chúng tôi hay không.
Tôi gật đầu, cô gái huơ tay ra hiệu giá 600 nghìn đồng, kèm theo đó là một loạt cử chỉ kỳ lạ. "Tiền phòng thì thế nào?". Cô chỉ tay về mình và liên tục gật đầu. Thấy hơi đắt, anh bạn tôi nói to, "300 ngàn hai người nhé...!". Cô gái ngay lập tức biểu lộ không đồng tình và buột miệng: "Không được!!!". Hai chúng tôi phì cười vì gặp phải cave giả câm, liền lượn xe phi tiếp trên đường vắng.
Lâu nay, dọc đường Bạch Đằng, khu vực gần bệnh viện Hữu Nghị, sự hiện hữu của một số cô cave có biểu hiện bị câm đã thu hút khá nhiều sự hiếu kỳ của các dân chơi. Cũng theo một số người bán nước đêm, các loại "bướm đêm" xuất hiện trước cổng bệnh viện ngay từ khi chập tối đến gần sáng.
Qua ánh đèn vàng vọt, ánh đèn đường mờ ảo, cái bóng dật dờ của mấy cô cave thậm thụt bên gốc cây mờ mờ ảo ảo. Theo lời kể của cánh xe ôm trước cổng bệnh viện, ở khu vực này có gái mại dâm đảm bảo im lặng tuyệt đối, khiến khách làng chơi tránh được những sự nhòm ngó của người ngoài.
Mặc dù biết trong khu phố đêm này có nhưng cô cave câm đặc dị nhưng để phân biệt được bọn họ câm hay không thì chỉ có… trời mới biết.
Đó là lời khẳng định chắc nịch của anh xe ôm đang ngái ngủ trước cổng bệnh viện về cave câm trong khu vực. Gái mại dâm cũng rất thính "mùi" công an nên chỉ cần ai đó lượn đi lượn lại là lập tức bị nhận mặt và các cô gái sẽ nhanh chóng lủi vào những con phố gần đó.
Bán dâm đắt hàng khi giả câm điếc, ngây ngô!?
Theo một chiến sỹ cảnh sát hình sự CATP Hà Nội cho biết, các đối tượng hành nghề mại dâm giả câm điếc và câm điếc thường tập trung ở khu vực trước cổng bệnh viện Hữu Nghị. Các đối tượng này thường được bọn lưu manh "chăn dắt", dạy cho các chiêu trò để làm khó lực lượng chức năng khi bị truy quét.
Có một số trường hợp, các đối tượng giả danh câm điếc khi bị bắt quả tang đang mua bán dâm còn đi "mượn" cả con của người khác để tìm cách chạy tội hoặc khi bị phát hiện giả vờ câm lại chuyển sang khai man địa chỉ, tên tuổi...
Có những ả bị bắt khi đang ngáo đá. Nhiều người trong số họ bị nhiễm HIV và sẵn sàng gieo bệnh cho những kẻ thèm "của lạ".
Trong một góc khuất, một khách làng chơi khá cao tuổi, ăn mặc tuềnh toàng tiếp cận các cô gái. Gã khách này cố tình hỏi lớn để giao dịch giá cả của cuộc mây mưa. Ả cave áo đỏ với phấn son loè loẹt chỉ gật lắc, khua chân múa tay, dùng ngôn ngữ đặc biệt để giao dịch bằng... ký hiệu.
Gã khách làng chơi cũng gật gật, lắc lắc ngã giá. Cuộc giao dịch đã không thành công khi cô gái liên tục lắc đầu và bỏ đi. Cô gái lại nép mình trong gốc cây xà cừ lớn và hướng ra ngoài đường. Nhận định có thể cô gái này là cave câm, chúng tôi áp sát tiếp cận.
Cũng như gã khách trước, chúng tôi tảng lờ như không biết ả bị câm và cố tình hỏi lớn. Ả cave ra vẻ khó chịu nhưng cũng gật đầu và giao dịch.
Ả rút trong túi xách ra chiếc điện thoại không có sim và nhắn tin trên đó với nội dung: "Anh có đi thì 200.000 đồng một lần. Em trả tiền phòng".
Sau khi thỏa thuận, cô nàng mại dâm câm lầm lũi bước đi, dẫn đường đưa khách sang một nhà nghỉ phía bên kia con đường. Trên suốt đoạn đường, chúng tôi cố gắng dùng đủ mọi cách để kiểm tra xem cô gái có câm thật hay không nhưng cô gái chỉ im lặng.
Bước vào nơi cô gái gọi là "nhà nghỉ" là một căn trọ cấp 4 tồi tàn. Trong cái nóng của đêm, căn phòng bốc mùi khăm khẳm khiến tôi buồn nôn. Tôi đưa mắt hỏi cô gái: ""Làm" ở đây à?".
Cô gái gật gật đầu. Tôi bảo: "Chỗ này bẩn, xong việc chắc chết luôn, em kiếm chỗ nào sạch sẽ chút đi". Cô gái lắc đầu ra hiệu không được. Tôi vùng vằng bỏ ra.
Lách người qua lối đi, tôi thoát khỏi dãy trọ cấp 4 mái tôn xi măng. Trong lúc tôi vừa bước ra, đằng sau là tiếng chửi của ả câm điếc giả: "*** cái loại sĩ đểu, đã đi chơi cave còn vừa đòi rẻ vừa đòi sang. *** sao hôm nay mình đen thế nhỉ…".
Sau những ngày tìm hiểu thông tin từ các quán nước đêm, cánh xe ôm, chúng tôi được biết trong khu vực này cũng có một vài ả câm thật, nhưng những ả này đi khách khá hạn chế và thỉnh thoảng mới xuất hiện.
Mỗi ả có một hoàn cảnh khác nhau nên mới đến với thế giới "bướm đêm vỉa hè" đầy nhơ nhớp. Thế nhưng các cô gái giả câm điếc cũng không hiếm, có điều những trường hợp này thường chỉ giả vờ được một lúc, nếu khách không đi lập tức chửi đổng.
Đặc biệt, trong đám mại dâm câm điếc có những mại dâm giả vờ bị câm điếc để làm hàng hoặc để trốn tránh lực lượng chức năng. Đây là "tuyệt chiêu" của những gái mại dâm, vừa để trốn tránh bị công an tóm, vừa để lập lờ "đánh lận con đen", đỡ phải mỏi mồm kỳ kèo với khách làng chơi.
Những ả giả câm hay lượn lờ tại khu vực này chủ yếu thuộc loại "đặc sản" không đâu có và đều là "hàng thải" từ các quán karaoke, massage tứ xứ nay đã hết "đát", hầu hết đều nghiện hút, hoặc đã dính HIV.
"Mấy đứa này toàn bị mấy thằng đầu gấu chăn dắt. Chúng nó phải cày khuya để trả nợ". Người đàn bà trong quán nước giải thích khi chúng tôi thắc mắc về "bướm đêm".
"Họ làm gì mà chúng nó nợ nần nhiều thế nhỉ?", tôi thắc mắc. "Chúng cờ bạc, lô đề suốt ngày, đêm cày, ngày đốt thì cả đống tiền cũng hết. Có một vài đứa biết tiết kiệm thì cũng có tý vốn để về quê…
Hôm nào không có khách hoặc gặp trời mưa thì coi như các ả chỉ còn nước hút thuốc vặt và… chửi đổng".
» Đau lòng nhìn bé gái mắc bệnh thừa lưỡi
» Đau lòng, đi bơi bị cá sấu ăn thịt
» Đau lòng cảnh mẹ nhặt xác động vật cho con ăn
Theo Tinmoi
Bình luận