Không chỉ bỏ tiền túi ra hơn 8 tỷ đồng xây trường mầm non, vợ chồng ông Nghĩa còn dành rất nhiều tiền làm nhiều việc thiện.
Bỏ ra hơn 8 tỷ đồng để xây một ngôi trường mầm non khang trang; đều đặn mỗi năm học mới, dành cả trăm triệu để mua quà, xe đạp tặng các em học sinh nghèo vượt khó; mỗi năm gửi 50 triệu đồng tặng các chiến sĩ Trường Sa… Đó là những việc mà vợ chồng ông Đặng Hữu Nghĩa, ở xã Trường Hòa, huyện Hoà Thành, tỉnh Tây Ninh đã làm từ nhiều năm nay.
Nhận nhiều hơn
Đến ngã ba Chà Là, xã Trường Hòa, còn cách nhà ông Đặng Hữu Nghĩa (Năm Nghĩa) chừng 7 cây số, nhưng hỏi tên ông, ai cũng biết và chỉ đường rất cặn kẽ. Căn nhà của vợ chồng ông không hoành tráng nhưng tọa lại trên một khuôn viên khá rộng ở ấp Trường Thọ.
Tôi hỏi ông: “Đất rộng, tiền nhiều, sao chú không xây một căn biệt thự ở cho sướng?”. Ông cười to: “Nhà có 2 ông bà già. Ở vậy được rồi. So với ngày xưa thì như vậy là quá tốt rồi. Tiền để làm việc khác có ích hơn”.
Năm nay đã 83 tuổi nhưng nhìn ông Năm Nghĩa còn rất khỏe mạnh, minh mẫn. Ông bảo: Đó là nhờ tinh thần tốt và vì tui “nhận” nhiều.
Tôi hỏi: “Chú nhận được gì?”. Ông thủng thẳng: “Tui nghĩ, trên đời này cái khó có được nhất là hạnh phúc. Nhưng tui đang có. Nhìn các cháu tung tăng đến ngôi trường do tui đầu tư xây lại khang trang, sạch đẹp, tui hạnh phúc. Thấy các em đạp chiếc xe do tui tặng đến trường, không phải đi bộ như trước, tui vui.
Một gia đình thoát cảnh nghèo vì tui giúp họ vốn làm ăn, tui hạnh phúc lắm. Như vậy có phải là đã nhận quá nhiều hạnh phúc không?”.
Kể lại cuộc đời đầy thăng trầm, vất vả của mình và lý do bây giờ 2 ông bà chỉ tập trung làm từ thiện, giúp người nghèo, giúp các em học sinh, ông nói: “Hồi trẻ, tui vất vả lắm. Chạy loạn Pôn - pốt từ vùng biên giới về đây, chỉ với 2 bàn tay trắng. Nhà cửa không có, ruộng nương cũng không. Đến khi lập gia đình, có 3 đứa con, cuộc sống lại càng thiếu thốn hơn.
Nhưng vợ chồng tui quyết tâm lo cho các cháu ăn học. Vì tui nghĩ, nếu không có kiến thức, trình độ thì không bao giờ ngẩng mặt lên được. Hạnh phúc nhất của vợ chồng tui là cả 3 đứa con đều rất ngoan, có hiếu với cha mẹ, học giỏi và đều thành đạt. Tui nghĩ, tất cả là từ giáo dục mà nên. Vì thế, ước mong lớn nhất của vợ chồng tui bây giờ là tất cả học trò nghèo đều được đi học. Còn trường lớp ngày càng khang trang hơn”.
Ông Năm Nghĩa cho biết, ông bà có tiền giúp đỡ mọi người như hôm nay giàu lên là do 3 người con ở nước ngoài gửi tiền về để ông mua đất trồng cao su. Hiện nay, ông có 100 ha cao su đang cạo mủ. Toàn bộ số tiền thu được ông dành hết để làm từ thiện, đầu tư cho ngành giáo dục tỉnh.
“Ban đầu mấy đứa nhỏ nói gửi tiền về cho cha mẹ hưởng phúc tuổi già, nhưng tui muốn giúp đỡ mọi người hơn. Vì thế, toàn bộ tiền các con gửi về, tui đầu tư cho cao su. Muốn giúp mọi người lâu dài thì phải có nguồn thu ổn định. Cho nên, tui trồng cao su”, ông Năm Nghĩa kể.
Đều đặn từ năm 2000 đến nay, mỗi năm học mới ông Năm Nghĩa lại chuẩn bị tiền mua hàng chục chiếc xe đạp, phần quà tặng cho các em học sinh nghèo ở tỉnh, huyện, và xã nhà. "Năm học này, tui tặng 20 chiếc xe đạp và 20 triệu đồng cho các em học sinh nghèo học giỏi của huyện Hòa Thành, 10 chiếc xe đạp và 10 triệu đồng cho Hội Khuyến học tỉnh Tây Ninh", ông Năm Nghĩa khoe.
Từ khoảng 5 năm trở lại đây, khi thu nhập khá lên nhờ cao su, cứ mỗi năm ông Năm Nghĩa lại dành 50 triệu đồng và viết thư thăm hỏi động viên các chiến sĩ đang công tác tại Trường Sa. Ông cũng dành hàng trăm triệu đồng để giúp đồng bào miền Trung bị thiên tai lũ lụt và tài trợ xây dựng đường sá cho người dân.
Dù tuổi cao nhưng ông vẫn chạy như con thoi, đi khắp nơi giúp đỡ mọi người, chính vì thế, tôi phải hẹn ông đến lần thứ 3 mới gặp được.
Nghe tôi hỏi: “Chú đi nhiều, cho đi nhiều, cô có buồn không?”, bà Lê Thị Hảo, vợ ông Năm Nghĩa, năm đã 84 tuổi, khuôn mặt phúc hậu, cười rạng rỡ, đáp: “Chúng tôi cùng chung chí hướng, làm cái gì cũng thuận vợ thuận chồng hết. Vợ chồng tui còn mong làm được nhiều hơn thế nữa”.
>> ĐỌC TIẾP... Bỏ ra hơn 8 tỷ đồng để xây một ngôi trường mầm non khang trang; đều đặn mỗi năm học mới, dành cả trăm triệu để mua quà, xe đạp tặng các em học sinh nghèo vượt khó; mỗi năm gửi 50 triệu đồng tặng các chiến sĩ Trường Sa… Đó là những việc mà vợ chồng ông Đặng Hữu Nghĩa, ở xã Trường Hòa, huyện Hoà Thành, tỉnh Tây Ninh đã làm từ nhiều năm nay.
Ngôi trường mầm non do vợ chồng ông Năm Nghĩa đầu tư 8 tỷ đồng xây dựng |
Đến ngã ba Chà Là, xã Trường Hòa, còn cách nhà ông Đặng Hữu Nghĩa (Năm Nghĩa) chừng 7 cây số, nhưng hỏi tên ông, ai cũng biết và chỉ đường rất cặn kẽ. Căn nhà của vợ chồng ông không hoành tráng nhưng tọa lại trên một khuôn viên khá rộng ở ấp Trường Thọ.
Tôi hỏi ông: “Đất rộng, tiền nhiều, sao chú không xây một căn biệt thự ở cho sướng?”. Ông cười to: “Nhà có 2 ông bà già. Ở vậy được rồi. So với ngày xưa thì như vậy là quá tốt rồi. Tiền để làm việc khác có ích hơn”.
Năm nay đã 83 tuổi nhưng nhìn ông Năm Nghĩa còn rất khỏe mạnh, minh mẫn. Ông bảo: Đó là nhờ tinh thần tốt và vì tui “nhận” nhiều.
Tôi hỏi: “Chú nhận được gì?”. Ông thủng thẳng: “Tui nghĩ, trên đời này cái khó có được nhất là hạnh phúc. Nhưng tui đang có. Nhìn các cháu tung tăng đến ngôi trường do tui đầu tư xây lại khang trang, sạch đẹp, tui hạnh phúc. Thấy các em đạp chiếc xe do tui tặng đến trường, không phải đi bộ như trước, tui vui.
Một gia đình thoát cảnh nghèo vì tui giúp họ vốn làm ăn, tui hạnh phúc lắm. Như vậy có phải là đã nhận quá nhiều hạnh phúc không?”.
Vợ chồng ông bà Đặng Hữu Nghĩa - Lê Thị Hảo |
Nhưng vợ chồng tui quyết tâm lo cho các cháu ăn học. Vì tui nghĩ, nếu không có kiến thức, trình độ thì không bao giờ ngẩng mặt lên được. Hạnh phúc nhất của vợ chồng tui là cả 3 đứa con đều rất ngoan, có hiếu với cha mẹ, học giỏi và đều thành đạt. Tui nghĩ, tất cả là từ giáo dục mà nên. Vì thế, ước mong lớn nhất của vợ chồng tui bây giờ là tất cả học trò nghèo đều được đi học. Còn trường lớp ngày càng khang trang hơn”.
Ông Năm Nghĩa cho biết, ông bà có tiền giúp đỡ mọi người như hôm nay giàu lên là do 3 người con ở nước ngoài gửi tiền về để ông mua đất trồng cao su. Hiện nay, ông có 100 ha cao su đang cạo mủ. Toàn bộ số tiền thu được ông dành hết để làm từ thiện, đầu tư cho ngành giáo dục tỉnh.
“Ban đầu mấy đứa nhỏ nói gửi tiền về cho cha mẹ hưởng phúc tuổi già, nhưng tui muốn giúp đỡ mọi người hơn. Vì thế, toàn bộ tiền các con gửi về, tui đầu tư cho cao su. Muốn giúp mọi người lâu dài thì phải có nguồn thu ổn định. Cho nên, tui trồng cao su”, ông Năm Nghĩa kể.
Đều đặn từ năm 2000 đến nay, mỗi năm học mới ông Năm Nghĩa lại chuẩn bị tiền mua hàng chục chiếc xe đạp, phần quà tặng cho các em học sinh nghèo ở tỉnh, huyện, và xã nhà. "Năm học này, tui tặng 20 chiếc xe đạp và 20 triệu đồng cho các em học sinh nghèo học giỏi của huyện Hòa Thành, 10 chiếc xe đạp và 10 triệu đồng cho Hội Khuyến học tỉnh Tây Ninh", ông Năm Nghĩa khoe.
Ông Năm Nghĩa: “Không hạnh phúc nào bằng khi nhìn các cháu được chăm sóc tốt thế này” |
Dù tuổi cao nhưng ông vẫn chạy như con thoi, đi khắp nơi giúp đỡ mọi người, chính vì thế, tôi phải hẹn ông đến lần thứ 3 mới gặp được.
Nghe tôi hỏi: “Chú đi nhiều, cho đi nhiều, cô có buồn không?”, bà Lê Thị Hảo, vợ ông Năm Nghĩa, năm đã 84 tuổi, khuôn mặt phúc hậu, cười rạng rỡ, đáp: “Chúng tôi cùng chung chí hướng, làm cái gì cũng thuận vợ thuận chồng hết. Vợ chồng tui còn mong làm được nhiều hơn thế nữa”.
Bình luận