Những ngày qua, hình ảnh một chú nhỏ nằm ngoan ngoãn trong hộp đánh giày đã khiến cộng đồng mạng xúc động và chia sẻ liên tục lên mạng.
Xuất phát từ bức ảnh được gửi về cho một trang mạng với những câu chuyện thú vị về đất Sài thành, hình ảnh chú chó nhỏ trong hộp giày đã khiến nhiều người cực kì xúc động.
Và câu chuyện phía sau bức ảnh này càng khiến mọi người bất ngờ hơn khi biết về hoàn cảnh sống của người chủ đang chăm sóc chú chó nhỏ tội nghiệp này: đó là một người đàn ông câm, bị tật ở tay và ngay cả chú chó dễ thương cũng bị mù cả hai mắt.
Hình ảnh chú chó nhỏ nằm ngoan ngoãn trong hộp đánh giày. |
Theo tìm hiểu, người đàn ông này là anh Trần Khắc Ân (38 tuổi, ngụ quận 2, TP. HCM). Sau một tai nạn lúc 5 tuổi, anh Ân đã không còn nói được và phải dùng dấu hiệu tay để trò chuyện.
Ngoài ra, tay phải của anh Ân đã bị liệt, chân đi khập khiễng nên cuộc sống mưu sinh của anh cũng rất khó khăn.
Đó là một người đàn ông bị câm đi đánh giày khắp Sài Gòn |
Đối với nhiều người trên đường Thái Văn Lung (quận 1), hình ảnh anh Ân xách giỏ đi đánh giày có chú chó bên trong đã trở nên quá quen thuộc. |
Anh Ân làm nghề đánh giày đã gần 20 năm, mỗi ngày thu nhập của anh cũng khoảng 100 ngàn đồng. Sau khi đi đánh giày khắp nơi, anh tìm đại mái hiên nhà, gầm cầu để ngủ.
Thời gian gần đây, nhân viên của một khách sạn thương tình nên cho anh ngủ nhờ dưới góc hầm cầu thang. Gia tài của anh chỉ có cái mền, bộ đồ nghề và một chú chó con bị mù hai mắt.
Hàng ngày, anh cùng chú chó ngủ nhờ dưới gầm cầu thang của một khách sạn. |
Khó ai có thể bắt con chó nhỏ xa rời anh được |
Từ khi hoàn cảnh của anh Ân được chia sẻ rộng rãi trên mạng, cũng có rất nhiều người đã tìm gặp cũng như mong muốn phần nào giúp đỡ được cho cả anh và chú chó nhỏ đáng thương này.
Cụ thể nhất, mới đây, trên trang cá nhân, chị Hoàng Mỹ Uyên đã kể lại một câu chuyện đầy cảm động khi tự mình đã chứng kiến được tình cảm của anh Ân dành cho chú cún cưng.
Nội dung câu chuyện như sau:
“Sáng đứa bạn gọi liên hồi trên Facebook vì điện thoại bận suốt. Tưởng cháy nhà, nó biểu đi kiếm anh đánh giày câm và con chó mù cho nó. Lúc này, mình thấy anh đánh giày đó đi loanh quanh ngay dưới quán.
Chạy xuống thì chỉ thấy anh đang đi lơn tơn, nên hỏi 'Ủa có anh thôi hả? Con chó đâu rồi?'. Anh liền dẫn mình đi tới một chút. Lúc này, mình thấy 'cậu nhỏ' 1 tháng tuổi bị mù đang ngủ say sưa trong bộ áo có lẽ là mới được tặng.
Hỏi anh ăn cơm chưa? Anh kêu ăn rồi.
Lúc đi ngang tủ bánh ướt, chị bán bánh réo 'Ê thằng kia, không trả 60 ngàn tao bắt con chó của mày nhe'.
Anh không nói gì, ra dấu hiệu cho tôi ngồi chơi với con chó, còn lấy 100.000 từ cái bóp đem đi trả cho chị bán bánh ướt. Nhìn trong bóp, tôi thấy có hai ba tờ mệnh giá 100 ngàn đồng gì đó. Anh khoe tờ tiền nước ngoài cùng với nụ cười tươi trên môi, rồi cất nhanh vào bóp.
Tôi hỏi có phải, cánh tay bên phải của anh không sử dụng được đúng không? Lúc này, anh đưa 5 ngón tay lên và gật đầu…
Mình nói, 'bạn em muốn phụ anh nhưng sợ anh để tiền trong người, nguy hiểm. Bạn ấy trả hết tiền cơm tháng chỗ anh hay ăn, rồi cứ mỗi ngày tới đó ăn nhe được không?'.
Lúc này, anh lắc đầu và giải thích là hàng ngày đi đánh giày suốt nên thấy đâu ăn đó. Mỗi bữa ăn 25 ngàn đồng, một ngày kiếm được cỡ 100.000 đồng.
- Bốn triệu bán con chó không? Anh lắc đầu nguầy nguậy.
- Giá chót năm triệu?
Anh nhăn nhó bực mình cúi đầu hút thuốc không cười nữa.
- Nó mù, mà mình không nuôi được để người ta nuôi, chữa cho nó không tốt à.
Anh quay qua tôi, diễn tả là 1 tháng trước nó bị vứt gần đây, anh lượm nuôi, nó rất thích anh. Xong anh dẫn tôi lại coi cái giỏ. Anh cho coi mấy bịch sữa tươi, hủ sữa chua dang dở anh lấy túi ni-lông sạch đậy lại.
Anh kéo tiếp ra 2 hộp thức ăn khoe và vẻ như khẳng định là anh nuôi được. Anh nói mọi người thấy đều thích nó nên hay cho sữa nó uống. Tôi chỉ anh cái quán và bảo quán có buồng tắm, anh có muốn hàng ngày ghé qua tắm rửa không?
'Em có một ít quần áo đàn ông, em tặng anh. Mỗi ngày lên đó ăn cơm, mỗi phần tính 10.000 đồng thôi, nha. Em không có cho, em nấu cơm nhà, cho rẻ nha?' Anh cũng nhất định không chịu.
Trong lúc ngồi chơi với anh thấy nhiều bạn gái trai chạy qua gửi anh tiền mua sữa cho con chó. Mỗi người trăm ngàn. Mấy bạn gặp được anh thấy mừng ra mặt. Tuy nhiên, cũng có cô trung niên đi qua buông câu lạnh lùng 'giờ coi bộ khỏi đánh giày cũng có tiền rồi'.
Khi đó, gương mặt anh lại buồn và có cả giận. Cậu chó nhỏ thức giấc chạy lon ton, anh cười rạng rỡ khoái chí nựng nó… Sài Gòn thật quá đỗi Sài Gòn. Có những góc đời dễ thương, có những người trẻ dễ mến, cũng chẳng thiếu người thân thể lành lặn mà tâm hồn khuyết tật.
Mỗi ngày thấy anh thu nhập khoảng 100.000 đồng thì tương đối ổn. Anh rõ ràng có tự trọng của mình. Hơn nữa lại đang kiếm tiền bằng sức lao động của mình.
Xin hãy cân nhắc khi sử dụng lòng tốt và tiền của mình. Đừng gây nguy hiểm cho người đang sống trên đường phố như anh và cả con chó đáng yêu. Đừng xáo trộn những gì đang an lành theo cách của nó. Chia sẻ nhau để thấy cuộc đời dễ thương thôi mọi người".
Và câu chuyện của chị Uyên cứ thế mà được chia sẻ khắp các trang mạng. Có thể nói, giữa Sài Gòn bộn bề lo toan, người ta thường hay hơn thua với nhau từng chuyện nhỏ nhặt nhất.
Thì vẫn còn đâu đó những hình ảnh, câu chuyện đẹp lay động lòng người, như người đàn ông bị câm đánh giày nuôi chú chó mù hai mắt.
Clip: Cảm động chú chó dũng cảm lao ra cứu bạn
Nguồn: SKCĐ
Bình luận