Thời gian gần đây, người Việt rất bức xúc khi có một số nguồn tin nói một cách nhảm nhí rằng: văn hóa và lãnh thổ Việt vốn là của người Hán. Đỉnh điểm của sự phẫn nộ, khi một nhà báo Nga xuyên tạc lịch sử, nói rằng Việt Nam vốn là vùng đất của Trung Quốc, từ 2000 năm trước.
Người bức xúc nhất với những quy kết vô lý lẽ ấy là nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh. Suốt mười mấy năm qua, ông đã nghiên cứu về cổ sử cội nguồn dân tộc Việt và Lý học Đông phương. Thành quả mới nhất trong thời gian nghiên cứu của ông, là sự ra đời của cuốn sách “Minh triết Việt trong văn minh Đông phương”.
Toàn bộ cuốn sách dày gần 500 trang, là những luận điểm chặt chẽ, khẳng định một điều duy nhất: Nền văn hiến Việt đã trải 5.000 năm lịch sử, một thời huy hoàng ở miền Nam sông Dương Tử, mà hậu duệ là những dân tộc Việt Nam hiện nay. Điều đặc biệt là ông khẳng định, chủ nhân đích thực của nền văn minh Đông phương là từ người Việt, chứ không phải người Hán.
Ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh tặng Đại tướng Võ Nguyên Giáp sách nghiên cứu về văn hiến Việt do ông viết |
Cuốn sách sắp ra mắt của một nhà nghiên cứu nghiệp dư đặc biệt, một “dị nhân” với nhiều phát ngôn gây sốc, sẽ khiến chúng ta tự nhìn nhận lại mình, rằng chúng ta đã biết tôn trọng lịch sử hào hùng của dân tộc mình hay chưa.
Tôi đã đọc một số cuốn sách trong số cả chục cuốn sách của ông viết về nền văn minh Lạc Việt và tôi phải công nhận rằng, đó là những tài liệu nghiên cứu rất nghiêm túc, khoa học. Riêng tinh thần yêu nước của ông thì có thể nói là… điên cuồng.
Trong khi một số nhà khoa học tìm cách bác bỏ nền văn minh Lạc Việt đã tồn tại 4.000 năm, thì ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh lại âm thầm đi tìm lời giải đáp cho sự tồn tại của nền văn hiến Lạc Việt những 5.000 năm lịch sử.
Ông từng bảo rằng: “Cả đời tôi đã và sẽ dành toàn bộ trí lực để chứng minh luận điểm của mình, cũng như bảo vệ quan điểm cội nguồn văn minh Đông phương, mà nền tảng tri thức là Kinh Dịch và thuyết Âm Dương Ngũ hành là của dân tộc Lạc Việt, có nguồn gốc từ nước Bách Việt cổ xưa”.
Theo ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh, rất nhiều hình khắc trên bãi đá cổ Sapa mô tả sự khởi nguyên của vũ trụ |
Để chứng minh nền văn hiến Lạc Việt đã tồn tại rất lâu đời và phủ nhận quan điểm của các nhà khoa học khác cho rằng thời Hùng Vương chỉ là "một liên minh bộ lạc", với những người dân "ở trần đóng khố" hoặc cùng lắm là "một nhà nước sơ khai", ông đã dày công viết cuốn sách đầu tiên về một thời khuyết sử của dân tộc Việt, đó là cuốn “Thời Hùng Vương qua truyền thuyết và huyền thoại”.
Điều đặc biệt, qua những nghiên cứu theo hướng riêng của mình, ông đã khẳng định Kinh Dịch và thuyết Âm Dương Ngũ Hành thực chất là một học thuyết thống nhất, hoàn chỉnh, có tính hệ thống với cội nguồn lịch sử thuộc về nền văn minh Bách Việt ở Nam Dương tử, mà hậu duệ chính là các dân tộc Việt Nam hiện nay với bộ phận chủ yếu là người Kinh. Theo ông, tất cả những mật ngữ trong những di sản văn hóa phi vật thể được giải mã đều chỉ thẳng đến điều này.
Để tìm ra sự hướng dẫn của các mật ngữ để lại, ông sưu tầm tất cả những cuốn sách về ca dao tục ngữ, truyện cổ, truyền thuyết Việt... Có thời gian cả năm trời ông đóng cửa đọc nghiến ngấu cả ngàn pho sách có nội dung như trên và dừng lại ở nhưng câu ca dao, tục ngữ, những truyện cổ Việt… có vẻ bí ẩn, trái khoáy, lạ lùng để tìm cách giải mã. Hy vọng sẽ có một hướng dẫn nào đó chứng minh điều này. Nhưng có vẻ như vô vọng….
Nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh trong một lần lên Sapa nghiên cứu bãi đá cổ |
Cũng lúc ấy, những bài viết của các nhà nghiên cứu, các học giả thi nhau chiếm lĩnh mặt báo minh chứng về cái “tinh thần khoa học” trong việc phủ nhận những giá trị văn hóa truyền thống trải 4.000 năm của dân tộc Việt. Có tờ báo đã mở hẳn một chuyên đề: “Nhìn lại lịch sử” để đăng các loại bài như thế. Điều này càng làm ông nóng ruột.
“Sẽ không thể phục hồi được những giá trị văn hóa truyền thống, nếu không chứng tỏ được nội dung và giá trị của nó” - Từ sự suy nghĩ đó, ông đã cho ra đời cuốn sách “Tính minh triết trong tranh dân gian Việt Nam” vào năm 2002. Cuốn sách này đã chứng minh nền văn hiến lâu đời qua hệ thống tranh dân gian.
Tuy nhiên, khi gửi cuốn sách đi in, họ đọc chưa hết đã quẳng vào sọt rác, vì… cãi lại cả các nhà khoa học lỗi lạc.
Trong lúc đang bế tắc trong việc chứng minh cội nguồn Kinh Dịch của dân tộc Lạc Việt thì có một nhà khoa học sau khi sử dụng nhiều phương pháp nghiên cứu đã cho rằng: “Bãi đá Sapa của người Việt cổ tạo dựng vào khoảng năm 300 trước Công nguyên”. Nhận được thông tin này, ông mừng như vớ được vàng. Đây chính là thời gian sụp đổ của nhà nước Văn Lang theo chính sử (năm 258 trước Công nguyên).
Ông chợt nhớ lại một truyền thuyết về cuộc truyền ngôi giữa đời Hùng Vương cuối cùng và Thục Phán. Truyền thuyết nói rằng: “Sau khi nhường ngôi cho Thục Phán, vua Hùng và hoàng tộc đi về vùng Tây Bắc”.
Vùng Tây Bắc chính là vị trí của tỉnh Lào Cai - gần với Phong Châu – kinh đô cuối cùng của nhà nước Văn Lang – nơi chứa đựng những ký hiệu bí ẩn trên bãi đá cổ Sapa! Phải chăng, bãi đá cổ Sapa là pho sách ghi lại những bí mật của cha ông ta để đời sau giải mã? Phải chăng đây chính là một nửa cái chìa khóa cần ráp lại để mở kho tàng đầy bí ẩn của phương Đông?
Ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh trong một hội thảo về bãi đá cổ Sapa |
Ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh tuyên bố hùng hồn: “Sau khi quán xét bãi đá cổ Sapa, tôi thấy không cần phải tiếp tục viết sách chứng minh cho nền văn minh Lạc Việt trải gần 5.000 năm văn hiến. Bởi vì, sự kỳ vĩ của trí tuệ tổ tiên cho thấy sớm muộn nền văn minh này sẽ được sáng tỏ. So sánh tri thức của tổ tiên thì tri thức khoa học hiện đại với những phương tiện như vệ tinh nhân tạo, bom nguyên tử chỉ là trò chơi của trẻ con. Chỉ cần một trận động đất, trận sóng thần làm thí dụ thì tất cả những thứ trò chơi trẻ con ấy sẽ móp méo và dùng để bán ve chai”.
Sự nhỏ bé của khoa học hiện đại, chính là vì nó chưa khám phá được hết những bí ẩn của vũ trụ. Dù chưa nghiên cứu hết những hình vẽ trên bãi đá cổ, nhưng ông khẳng định rằng: “Một phần những bí ẩn của vũ trụ trong nền văn hóa Đông phương huyền vĩ đang ở trong những đường nét ngoằn ngoèo trên bãi đá cổ Sapa”.
Hầu hết những hình khắc trên bãi đá cổ này qua nghiên cứu của ông đều giải thích về sự vận động và tương tác từ vũ trụ.
Tất nhiên, mỗi một người đều có cái nhìn riêng. Ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh tự cho mình là đúng, cũng như các nhà nghiên cứu khi quán xét bãi đá cổ cũng tự cho mình là đúng bởi không hề có tiêu chí cho sự giải mã. Ai muốn hiểu thế nào cũng được.
Chính vì vậy mà hình cái mặt cối đá được vẽ rất chi tiết, có người thì bảo “Đấy là biểu tượng của một xã hội nông nghiệp”, nhưng ông lại bảo rằng đó là biểu tượng cho sự tương tác của vũ trụ. Có người sẽ lên giọng chê bai rằng: “Vào thời cổ đại, lạc hậu thì làm sao mà người ta có thể hiểu được rằng tương tác là nguyên nhân sự tồn tại và phát triển của vũ trụ?”.
Chính vì thế, trong con mắt một số người, ông trở thành người gàn dở, một siêu tưởng. Tuy nhiên, ông vẫn luôn tự hào là người luôn tìm cách nâng tầm trí tuệ dân tộc, chứ không nhăm nhe đi tìm lý lẽ để bác bỏ trí tuệ của ông cha để lại.
Ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh hài ước: “Rất nhiều người ôm một đống sách Hán và bĩu môi trước những lý thuyết của tôi. Họ khẳng định một cách chắc chắn rằng thuyết Âm Dương Ngũ Hành là của người Hoa Hạ. Trong khi đó, hàng ngàn năm trôi qua chính người Trung Quốc lại không lý giải được cội nguồn của nó cũng như không hiểu được rất nhiều chỗ huyền bí của luận thuyết này mà tiêu biểu là họ không tìm thấy căn nguyên của thuận tự 64 quẻ Hậu Thiên từ nền văn minh Hoa Hạ.
Còn tôi lại có thể lý giải được cội nguồn của thuyết Âm Dương Ngũ Hành dựa trên rất nhiều chứng lý khoa học, mà sự kỳ vĩ trên các hình khắc ở bãi đá cổ Sapa đã nói tất cả thì tôi chẳng thấy xấu hổ gì mà không nhận luận thuyết vĩ đại đó là của người Việt mình.
Tôi tin rằng, nếu có người giải mã được toàn bộ bãi đá cổ Sapa thì đó phải là lúc một lý thuyết thống nhất vũ trụ được chứng minh. Nhưng nghe ra điều đó còn xa vời quá”.
Và thật bất ngờ, sau bảy năm gần như không ra cuốn sách nào, thì mới đây, ông đã cho ra mắt cuốn sách: "Minh triết Việt trong văn minh Đông phương".
Ông luôn xác định rằng: Không bao giờ coi sự giải mã những di sản văn hóa là luận cứ khoa học. Nhưng đó là sự định hướng cho ông xác định một giả thuyết khoa học. Và giả thuyết khoa học của ông sẽ chỉ được coi là đúng căn cứ trên chuẩn mực thẩm định là tiêu chí khoa học cho một giả thuyết khoa học được coi là đúng.
Một nhà nghiên cứu cho biết: “Nếu đọc kỹ, chiêm nghiệm từng câu chữ, thì sẽ thấy cuốn sách này hoàn toàn không mơ hồ và mang tính cảm quan. Bởi vậy, không phải dễ dàng phủ nhận những luận điểm của ông, dù chưa muốn công nhận. Tính khoa học của những luận điểm của ông chính là những tiêu chí khoa học cho một lý thuyết nhân danh khoa học được coi là đúng”.
Là người theo sát từng nghiên cứu của ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh, GS. Đào Vọng Đức (Viện Vật lý), đánh giá cao cuốn sách “Minh triết Việt trong văn minh Đông phương”. Theo ông, cuốn sách này góp phần làm sáng tỏ cội nguồn văn hiến của dân tộc Việt qua sự phân tích những di sản văn hóa truyền thống bằng các phương pháp có tính khoa học. Các kết quả nghiên cứu này tạo cơ sở để có thể khẳng định rằng dân tộc Việt với bề dày lịch sử gần 5.000 năm văn hiến tính từ thời Hùng Vương dựng nước là chủ nhân đích thực tạo dựng nên văn minh Đông phương mà nền tảng tri thức là lý thuyết Âm Dương Ngũ Hành.
“Cuốn sách có nội dung phong phú với rất nhiều những bức tranh dân gian, những câu chuyện cổ tích, những câu ca dao, đồng dao, … trong di sản văn hóa truyền thống Việt cùng với những luận giải sáng sủa, đầy tính thuyết phục, nhằm khai sáng các nội hàm ẩn chứa của thuyết Âm Dương Ngũ Hành và kinh Dịch.
Ngoài ý nghĩa khoa học, cuốn sách còn có tác dụng hun đúc lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc, khích lệ ý chí phát huy truyền thống dựng nước và giữ nước của tổ tiên” – GS. Đào Vọng Đức cho biết thêm.
Phong Duy
Bình luận